[Năm 1999, Chiến tranh Phù thủy đã kết thúc, nhưng việc giải quyết các hậu quả của chiến trang thì vẫn còn đang tiếp tục.
Gia tộc Floris đã chẳng còn được vài người, Andre thì chết trận, người vợ Jona của ông ta bởi vì chọc giận Voldemort mà bị giết chết, người con trai duy nhất của ông ta thì cũng bị giam cầm ở Azkaban sau chiến tranh.
Chỉ có tôi, đứa con gái duy nhất mà ông ta luôn căm ghét, là vẫn còn làm tại Bộ Pháp Thuật đại diện cho công lý, và vẫn luôn là một Unspeakable trong Sảnh Thời Gian. Tuy vậy, tôi lại không hề cảm thấy một chút gì gọi là vui sướng hay nhẹ nhõm, thứ duy nhất tôi cảm thấy chỉ có sự bất lực và nhàm chán.
Anny đã chết, và cũng sẽ chẳng có một Gia tinh nào khác làm việc cho gia tộc Floris.
Tôi thấy được em từ trên tờ << Nhật Báo Tiên Tri >>, cả Harry Potter và Ronald Weasley, em đã nói về những người bạn của mình, cũng tự hành mà nhắc về các thành viên thuộc D.A – em có còn nhớ rõ Etheline Floris không? Người mà đã từng từ chối lời mời gia nhập D.A của em ấy.
Hẳn là em đã quên lãng tất cả, đối với trình độ thi chú của bản thân tôi vẫn rất có tự tin.
Obliviate*, quên lãng tất thảy, tôi thường thấy các Obliviator* bôn ba khắp nơi, nhưng chưa bao giờ tôi nghĩ rằng, sẽ có một ngày tôi phải sử dụng câu thần chú này với em. Nếu ai đó phát hiện ra, hẳn là sẽ có thêm một bằng chứng buộc tội khác – nhưng đừng lo, tôi đảm bảo sẽ sử dụng thần chú này một cách vừa đủ, và chắc chắn sẽ không có bất kỳ ảnh hưởng xấu nào ảnh hưởng đến em.
Sự dày vò này chỉ dành cho chính bản thân tôi.
Những ngày như vậy bao giờ mới kết thúc đây? Tôi không thích thời tiết ở London, trời mưa âm ỉ không dứt, tôi nhớ đến bãi biển đầy cát chúng ta đã từng đi cùng nhau hay kể cả là những ngọn núi xanh ngát, nhưng giờ đây chảng cách nào có thể quay lại tháng ngày ấy được nữa.
Tôi bắt đầu nghiên cứu cặn kẽ hơn về pháp thuật thời gian – cái Xoay thời gian được mang về từ quá khứ.
Bộ trưởng Bộ Pháp Thuật mới nhậm chức đã phân loại nó là Vật phẩm bị cấm, nhưng này cũng không phải là vấn đề gì to tát với một Unspeakable, tôi có quá nhiều cách để có thể tuồn nó ra ngoài.]
[Xã hội Muggle thực sự rất thú vị, so với xã hội Phù thủy tôi càng thích xã hội nơi này. Trong cuộc hành trình tìm kiếm về quá khứ của người mẹ Marianne của tôi, tôi quen biết rất nhiều Muggle, có người vui tính, có người nghiêm túc thận trọng, có đủ loại người, nhưng có một điểm chung duy nhất là họ đều tin tưởng vào khoa học.
Khoa học, đây là một từ kỳ diệu cỡ nào! Tôi không biết một chút gì về nó, nhưng tôi cũng rất hứng thú với việc học hỏi về nó, Muggle ngạc nhiên về sự thiếu hiểu biết của tôi, thạm chí còn cho rằng tôi bị điên, nhưng tôi không chút nào quan tâm, mà như một con thú đói tiếp thu mọi tri thức về thế giới này. Đây cũng là thế giới mà em đã lớn lên, cũng như học tập các tri thức, cũng là thế giới mà không thể nào có thể rời bỏ, điều này cho tôi cảm giác mình đã có thể gần gũi với em hơn, dù chỉ là một chút.
Nghĩ lại thì, chúng ta đã không gặp nhau chừng hai năm rồi.
Nỗi nhớ em qua từng ngày đã trở nên biến chất, trở thành một chấp niệm hòa vào máu tủy, và cũng đã trở thành một bản năng.
Nỗi đau âm ỉ kéo dài, đây là một vụ tự sát khó có thể thấy được ngày mai.]
_____
1. Reparo (Bùa sửa chữa): là một bùa chú nhằm sửa chữa lại nguyên vẹn một vật bị hỏng hóc và có thể sử dụng trên hầu hết mọi vật.
2. Obliviate (Bùa quên lãng): là một bùa chú nhằm chặn hoặc xóa một trí ức cụ thể của một cá nhân. Ta thường dùng bùa này để xóa trí nhớ của các Muggle khi họ phát hiện ra một điều gì đó về thế giới pháp thuật.
3. Obliviator: Bộ Pháp Thuật có những Obliviator (tạm dịch là "những người xóa kí ức") chuyên dành cho công việc xóa trí nhớ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]