Sáng sớm, bọn Trang, Anh Anh và Vi cùng lớp về thành phố. Chuyến đi mệt là thế mà tối vẫn bị nó lôi đầu tới bar gặp Ropez. Cả ba đứa đều chán nản mà đi. Nó không mệt thì người khác mệt chứ? Ngày mai tụi nó phải sang Anh rồi mà hôm nay nó cứ phải vắt kiệt hết sức của cả đám mới chịu hay sao?
Ngay góc tối của quán bar có một cô gái mặc chiếc đầm màu tím b...ó sát có một bên vai, vai còn lại là vai trần với làn da trắng nõn. Mái tóc dài ngang lưng uốn lọn xoăn nhẹ nhàng được cô gái thả ra. Ở cô, tất cả mọi thằng còn trai nhìn vào đều thèm muốn bởi một sức hút kì lạ. Cô rất đẹp! Và vẻ đẹp đó lại càng huyền ảo hơn khi cô nàng chiếc mặt nạ hình bướm màu tím đen mê hoặc.
Cô gái ngồi đó, từ từ nhâm nhi li cocktail Brooklyn ưa thích của mình, đôi mắt cứ nhìn ra cửa như đang ngóng chờ ai đó!
…
“Kịt…”
Hai chiếc xe motor và một chiếc BMW màu đen thắng gấp trước cửa quán bar. Nó gỡ mũ bảo hiểm xuống, lắc nhẹ đầu ái tóc dài xoăn lọn màu hung đỏ trở vào nếp rồi leo xuống xe. Với chiếc quần jeans đen được mài rách, áo ba lỗ đen rộng thùng thình có in hình một cái đầu lâu trắng và đôi giày cao gót cũng màu đen kín tới mắt cá chân, nhìn nó như một cây đen toàn tập.
Bên cạnh nó là Thảo Anh đã leo xuống chiếc moto từ lúc nào. Cô nàng mặc một cái quần short trắng, áo sơ-mi trắng, giày converse trắng. Hoàn toàn trái ngược với nó. Tuy nhiên, điều đặc biệt là đôi mắt trong veo thường ngày đã không còn mà thay vào đó là một đôi mắt đượm buồn đầy vẻ xa xăm. Cả ngày hôm nay, Thảo Anh chưa từng mở miệng nở một nụ cười.
Ngay sau đó, Vi mở cửa chiếc BMW rồi leo xuống cùng Trang. Vi hôm nay mặc một cái váy màu đỏ kín cổ rất thanh thoát. Đuôi váy hơi xoè và có in hình một vài bông hoa nhỏ làm điểm nhấn cùng với chiếc thắt lưng trắng ngay eo. Nhỏ đi đôi giày cao gót một tấc màu trắng, đeo thêm một cái túi xách nhỏ. Nhìn Vi hôm nay rất dịu dàng và dễ gần.
Trang đứng cạnh Vi thì khác. Hôm này, cô diện một cái áo ba lỗ màu xám, bên ngoài là áo khoát làm tôn thêm nét năng động kèm theo cái quần short jeans mài rách, chân đi đôi bốt đế cao 7 phân màu nâu. Nhìn Trang rất khác so với thường ngày vì vẻ năng động của mình.
Nó đi trước, đẩy cửa bước vào quán bar. Ngay lập tức, cô gái mặc đồ màu tím ở góc quán của quán vẫy tay với nó. Nó nhanh chóng kéo cả đám lại đó gặp cô gái.
Ôm chầm lấy cô nàng ấy, nó cười:
- Chị Ropez…em đưa mọi người tới rồi nè!
- Thấy rồi…giờ thì bỏ chị ra được chưa? Ngạt thở quá! – Ropez gượng cười rồi đẩy nhẹ nó ra.
- Ư…không chịu đâu! – Nó xụ mặt xuống nhìn đáng yêu vô cùng, điều đó khiến mọi người bật cười, thậm chí, Thảo Anh suốt cả ngày nay chưa chịu hé môi cũng phải mỉm cười một cái.
- Đừng có trẻ con thế chứ. Tiểu An mà làm mặt xấu là chị không yêu đâu đấy! – Ropez chọc nó.
- Thôi thôi…ai bảo em xụ mặt? Em đang rất tuôi tình đây. Chị Ropez từng có ghét Tiểu An nhá! – Nó thay đổi gương mặt 3600, quay sang làm nũng Ropez.
- Hahaha… - Mọi người cùng cười.
- Mọi người… - Nó nhìn mọi người, gương mặt như sắp khóc.
- Thôi…Mọi người đùa ấy mà! Em đừng có khóc! – Ropez nhìn nó lo lắng.
- Hix…Ai bảo em khóc? Em đang tính vặn cổ con Vi, đạp đổ chị Trang và căng da mặt Thảo Anh cho nó hết cái mắt đưa đám đó mà! – Nó chớp chớp mắt trả lời.
- Hì…em chị cứ thế này mãi, sao chị nỡ lòng gả đi đây? – Ropez nhìn nó cười hiền, xoa xoa đầu, trong lòng có chút buồn. Cho dù muốn nó và hắn thành một cặp để sau này trở thành người một nhà thật sự nhưng chị không nỡ. Chị không muốn nó vì cậu em trai không chín chắn của mình mà hi sinh một lần nữa!
- Thì sau này em lấy em trai chị về ở chung một nhà là được! – Nó buột miệng nói. Sau đó, chính nó cũng bất ngờ vì câu nói ấy. Nó không biết mình vừa nói gì và vì sao lại nói vậy. Nó không hề biết chị có em trai và cũng không hề có ý định đó. Chỉ là sâu trong tiềm thức hình như có cái gì buột nó nói vậy. Một cái gì đó rất quen, dường như nó đã từng nói như thế…
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]