Phùng Kiệt xem xong những bình luận hot trên mạng, thở dài, thông báo đến phòng công tác, gọi thủy quân lên sàn, nhanh chóng điều hướng dư luận đi theo hướng “đây là những lời bịa đặt đơn thuần vô căn cứ.”
Y xem giờ, đã mười giờ rưỡi tối.
Rốt cuộc là vì sao, mười giờ rưỡi tối mà y vẫn phải ở phòng công tác tăng ca???
Lục Hình Văn có phải là nghe không hiểu tiếng người hay không? Y liệu có cần phải gửi tặng Lục Hình Văn một cuốn từ điển tiếng Trung, bảo y tra xem “khiêm tốn” có nghĩa là gì không?
Phùng Kiệt gọi điện thoại cho Lục Hình Văn.
“Lục Hình Văn, cậu có phải không biết hai chữ “khiêm tốn” viết làm sao không?”
“Nếu anh cảm thấy tôi không biết viết, thì anh có thể nhắn tin cho tôi, tôi sẽ có thể nhìn thấy hai chữ đó viết làm sao.”
“…….”
Phùng Kiệt cảm thấy năm nay mình một năm già đi mười tuổi, lại thở dài: “Anh đã hỏi qua A Hoa rồi, bài viết đó nói đều là sự thật, cư nhiên là sự thật! Dù như thế nào, cậu cũng không thể ở chỗ công khai mà mắng chửi một diễn viên……”
Lục Hình Văn đánh gẫy lời y: “Đóng phim cho nghiêm túc mới gọi là diễn viên, giống cái loại người này, không để tâm tư vào chuyện diễn xuất, vì chuyện ân oán cá nhân, làm chậm trễ tiến độ của cả đoàn phim, mưu hại đồng sự, cũng gọi là diễn viên sao?”
Phùng Kiệt nổi giận: “Thì việc đó cũng là việc của đạo diễn, làm sao tới lượt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hot-search-du-dinh-nhiet-suu-du-dinh/3186285/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.