Chương trước
Chương sau
Phạm Đình Quân tỉnh lại. Tỉnh lại thì cũng không hoàn toàn chính xác. Bản thân y hiện tại chỉ có thể coi là có được ý thức nhận biết xung quanh.

Y cố gắng mở mắt ra nhưng hai mắt cứ nhắm chặt lại. Hết cách y đành tìm hiểu xung quanh một phen.

Ướt? Tại sao lại ướt như vậy?

- Không lẽ là bị ném xuống nước? Vậy ta không có cảm giác hết dưỡng khí là thế quái nào được?

Y khoa chân múa tay một hồi cuối cùng lại chạm vào cái gì đó khá mềm mại.

- ....

- Cục thịt? Vậy là chết rồi đầu thai? Nhưng quên không uống canh mạnh bà? Nên vui hay buồn?

Đang suy nghĩ miên man thì bên ngoài vang lên tiếng nói.

- A... Con đang đạp này chồng.

- Uy, thằng nhóc này không thể đạp mẹ con được, vợ ta đau đợi khi mi ra ta đánh mông ngươi nở hoa.

Phạm Đình Quân đứng hình mất năm giây.

- Ta còn chưa sinh ra mà các người ngang nhiên thồn cơm cẩu? Mà họ đang nói tiếng Anh? Nhưng khẩu âm có vẻ không giống lắm. Thứ đầu tiên khi sinh ra là phải học vẫn là học tiếng.

Phạm Đình Quân chưa ra đời đã ghim ông già của mình.

Đang mải suy nghĩ về tương lai thì Quân đột nhiên cảm thấy có một lực hút lấy mình muốn kéo hắn đi nơi khác.

- Aaaaa... ông xã, bụ... bụng... Đau quá... ông xã...

- Máu... Bác sĩ, BÁC SĨ VỢ TÔI MUỐN SINH.

Ngay sau đó không lâu, Quân phải đối mặt với một trận trời đất quay cuồng, hoa mắt chóng mặt muốn ngất luôn trong bụng mẹ.

Đến khi cảm thấy bản thân không còn cái cảm giác hoa mắt chóng mặt vừa rồi thì y lại tiếp tục đối mặt với sự khó nói khác.



- Bác sĩ trưởng, em bé vẫn chưa xoay đầu.

Phạm Đình Quân chết não ngang. Trong tương lai y còn muốn vào quân đội, nếu hiện tại còn không sinh được ra thì tiền vốn của y sẽ lại ít đi một mớ lớn.

Phải biết sinh con bằng biên pháp tự nhiên có thể cho đứa trẻ hên đề kháng và hô hấp tốt hơn mổ đẻ rất nhiều. Và từng là quân nhân, tương lai cũng muốn trở thành một quân nhân mà mắc vấn đề về hệ hô hấp thì y không đời nào tiếp thu được.

Thế rồi Quân nhanh chóng nghĩ biện pháp tốt nhất cho bản thân. Cuối cùng thì y lấy hết sức lực của mình để xoay đầu về phía lực hút.

Quay mình thành công xong thì cũng chỉ còn trông chờ và người mẹ cao cả nghị lực chưa gặp mặt kia bao giờ thôi.

Khoảng hơn 30 phút sau Quân cuối cùng cũng hít được một hơi không khí của thế giới mới.

- Ôi trời, lâu lắm rồi mới có một ca sinh em bé nhanh như vậy. Chúc mừng ngài sinh được một cậu bé kháu khỉnh.

Quân vừa bị tát chân bắt khóc mệt quá không ngóc đầu dậy nổi được y tá bế đến bên vị.... nam nhân?

Cậu được đặt vào lòng vị kia, và rồi cú sốc đầu đời lại đến bên Quân.

- Con của ta...

Quân trợn tròn mắt nhìn nam nhân xinh đẹp đang ôm mình.

- What?

Tiếp đó lại thêm một đám đực rựa mở cửa đi vào. Quân sốc lần hai, đứa nhóc vừa được đẻ ra da còn đỏ ửng nhìn đời với ánh mắt hoang mang tột độ, nhìn manh manh.

Một tên trai nào đó đột nhiên tiến đến nhìn y chằm chằm.

- Thật xấu, nhìn chẳng giống ai? Xấu vậy, là con của ba hả?

CỐP.

- Thằng tào lao, hồi con vừa đẻ ra còn xấu hơn em trai con nhiều.

Quân nhìn một vòng thì đưa ra kết luận. Người vừa chê y xấu chính là anh trai, người đứng bên cạnh là cha....



Mẹ y đâu, sao lại vào tay của nam nhân xinh đẹp này?

Ngay lập tức đại não của y đã nhảy số với 7749 loại kịch bản khác nhau và vô cùng phong phú.

Nào là gia đình khó khăn bán con để trả nợ, để con ở một gia đình khá giả hơn.

Rồi tình yêu đồng giới nên đi nhận nuôi con các thứ.

Nào là sinh con hộ, sau khó sinh xong thì bỏ đi, tương lai với một đống drama.

Khả năng này tuy không cao nhưng cũng không phải không có, kiếp trước y chính là nhìn thấy một tá hoàn cảnh chiến tranh dẫn đến tình hình mua bán người trái phép. Quá quen.

Nhưng hiện tại cậu không thể nghĩ được nhiều như vậy, thể lực nhỏ bé của cậu không thể trụ thêm được nữa. Cứ ngủ một giấc rồi xem xét tình hình xung quanh sau vậy.

Quân cứ thế chìm vào giấc ngủ, thứ duy nhất còn đọng lại trong đầu cậu chỉ có một cái tên.

- Kilpatrick Dalziel Michael....

.....

Cuộc sống về tuổi trẻ sơ sinh của Quân cứ thế lặng lẽ trôi qua.

Hiện tại cũng nên đổi xưng hô, Phạm Đình Quân nay là Kilpatrick Dalziel Michael. Con trai thứ hai của một gia đình có truyền thống là quân nhân.

Hiện tại y vẫn chưa biết tên của ba người thuộc gia đình của y, ít nhất tên mà mọi người trong nhà hay xưng hô đều không phải tên thật.

Thế giới này y đang ở cũng hiện đại hơn thế giới trước rất nhiều.

Phục vụ trong nhà của y đa số đều là robot được lập trình sẵn công việc. Công nghệ của nơi này ít nhất cũng phải đi trước công nghệ của thế giới trước vài thế kỷ, thậm chí còn đi xa hơn rất nhiều.

Ngoài 3 người trong gia đình ra thì còn có thêm 1 vị quản gia và 1 vị tài xế.

Kết luận cuối cùng là nhà này cực kì hạnh phúc, còn tuyệt vời hơn khi mà gia đình này vậy mà còn có truyền thống làm quân nhân.

Cuộc sống luôn tràn niềm vui. Còn vui gì thì y không biết.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.