Trong màn hình quan sát, Dalziel ngả người ra ghế sofa, nhìn tổng thể không khác gì đang mệt mỏi nằm nghỉ một lát.
Nhưng nếu nhìn hành động và lời nói của y thì không hằn chỉ đơn giản là nằm nghỉ như vậy.
Dalziel cấu mạnh đầu ngón tay phải vào ghế sofa, tay trái siết chặt cổ áo trước ngực. Cả người y đang đổ mồ hôi mặc cho nhiệt độ phòng đang duy trì 28°C.
Thông qua camera giám sát trong phòng, Alien có thể nghe được một đoạn đối thoại. Nói chính xác hơn là Dalziel tự nói chuyện với mình, cùng với đó là tiếng thở dốc đầy nặng nề.
- Đưa lại cơ thể cho ta… Cút… Dựa vào ngươi, làm sao thắng được sự sắp xếp của hai cha và anh trai, người nên tự biết bản thân ngươi vô dụng như thế nào, em trai ngu xuẩn…
Đến đây thì Dalziel đột ngột không nói thêm bất kì lời nào. Y run rẩy nằm trên ghế sofa, khuôn mặt tái nhợt đi, răng cắn chặt lên môi dưới đến mức bật máu.
Alien cầm lấy cây bút cảm ứng bên cạnh rồi nhanh chóng viết một dàn kí hiệu khó hiểu lên máy tính bảng.
Ông đanh định xem tiếp thì màn hình tắt phụt trở thành màu đen.
Alien nhíu mày truy cập lại vào hệ thống nhưng bất thành.
- Vẫn còn thời gian để tìm hiểu thêm, hôm nay thế là đủ.
Vị giáo viên chủ nhiệm kia vô tâm vô phế cất mọi đồ dùng, thu dọn hiện trường giống như ở đây chưa từng có sự xuất hiện của ông. Sau đó vị này cứ thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hot-hai-thuong-tuong-ket-hon/2982106/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.