Edit: Động Bàng Geii
..o0o..
Tôi vốn còn đang đắm chìm trong dư vị của cao trào, trong đầu đều trống rỗng, nhưng vừa nghe thấy bên ngoài truyền tới một giọng nói, da đầu nháy mắt liền run lên, trong lòng giật nảy lên một cái, toàn thân không tự chủ mà mở ra trạng thái phòng bị, hậu huyệt cũng lập tức co rút lại, đem côn thịt đã mềm của Ấn Cửu Hàn gắt gao bao trùm lại.
Ấn Cửu Hàn hút một ngụm khí lạnh, bàn tay niết mông tôi càng thêm dùng lực, hung hăng xoa nắn đồng thời tách mở hai cánh mông tôi ra, hắn nhẹ nhàng trừu động một cái, hơi hơi rút ra một chút, nhưng côn thịt lại không hề nghe lời, từng chút từng chút cứng lên, một chút cũng không muốn rời khỏi cửa huyệt của tôi.
“A… Đừng nhúc nhích! Ưm…” Lúc này tôi liền cảm nhận được miệng vết thương hình như lại tét ra nữa rồi.
Ấn Cửu Hàn cảm giác được sự đau đớn của tôi, cũng dừng động tác lại, côn thịt cứ như vậy mà nằm im trong đó, không tiến cũng chẳng lui.
Người bên ngoài lại hỏi: “Ngôn Sênh, cậu bị sao vậy? Có chỗ nào không thoải mái hả?”
Không ngờ lại là Tần Thừa Quân, sao gã lại chạy tới chỗ này làm chi? Bất quá cũng tốt, bọn tôi được cứu rồi.
“Cậu ấy không sao hết, chỉ có chút mệt thôi.” Ấn Cửu Hàn thấy hơi thở tôi mong manh không thể nói chuyện được, liền thay tôi trả lời.
Tần Thừa Quân chần chờ một hồi, sau đó ngữ khí bỗng nhiên lại trở nên quái dị: “Ấn Cửu Hàn? Cậu cũng ở trỏng sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hormone-than-bi/67212/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.