Edit: Động Bàng Geii
..o0o..
May mà không gian bên trong tảng đó cũng có kẽ hở, tuy không thể cho người chui ra, nhưng cũng không khiến chúng tôi bị chết ngạt.
Vách đá thấp bé nhỏ hẹp, Ấn Cửu Hàn không thể đứng thẳng người chỉ có thể ngồi xuống, hắn phủi một chút bụi bẩn trên tay mình nói: “Cậu không sao chứ?”
“Không sao.” Trong lòng tôi còn đang sợ hãi đây nè, nếu không phải lúc nãy tôi kịp thời nghe thấy Ấn Cửu Hàn bảo nằm xuống, nói không chừng đã bị tảng đá rơi cho bể sọ rồi.
Trầm mặc một hồi, Ấn Cửu Hàn đề nghị: “Không biết phải đợi bao lâu nữa mới có người phát hiện ra chúng ta ở chỗ này, thay vì ngồi chờ chết, không bằng chúng ta tự đào một cái lỗ chui ra đi.”
“Đào một cái lỗ?” Tuy có hơi do dự một chút, nhưng hiện tại tôi cũng chẳng nghĩ ra được cách nào khác hay hơn, đành phải đồng ý.
Chúng tôi chọn một cái khe hở bắt đầu đào, bởi vì không có dụng cụ nên chỉ có thể dùng hai tay, rất nhanh hai tay đều dính cả đống bùn, ngay cả bên trong móng tay cũng đều có. Cái lỗ càng lúc càng lớn hơn, vừa mới thấy hi vọng ở trước mắt, thì nước mưa bắt đầu hướng về phía cái lỗ mà bọn tôi đang đào chảy vào, cũng đem theo một đống đất bùn từ bên ngoài một lần nữa lấp lại cái lỗ đó. Càng đáng buồn chính là, vừa mới đào chưa được một nửa, liền phát hiện phía dưới là nham thạch không thể đào, hơn nữa còn không hề nhỏ nha.
“Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hormone-than-bi/67210/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.