*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bầu không khí nhất thời yên lặng.
Cái tên ngái ngủ nào đó chủ động hôn Đỗ Yến Lễ xong thì cũng tỉnh táo lại đôi chút.
Đầu tiên, hắn nhìn thấy gương mặt của Đỗ Yến Lễ gần trong gang tấc. Khoảng cách giữa hai người rất nhỏ, hắn chỉ cần khẽ nghiêng đầu là có thể hôn lên chiếc cằm cong cong gọn gàng của đối phương. Tiếp đó hắn lại phát hiện tư thế của cả hai khá quái dị, dù không ngẩng đầu hôn môi thì trông cũng rất mờ ám, khiến người khác suy tưởng lung tung.
Đỗ Yến Lễ bị Đan Dẫn Sanh kéo xuống nên đang ngồi quỳ một gối. Một tay anh đưa ngang qua tai Đan Dẫn Sanh chống trên mặt giường, tay còn lại nắm lấy cái tay đang ôm mình.
Anh nhìn hắn, hỏi: “Dậy rồi?”
Đan Dẫn Sanh nhanh chóng phân tích tư thế hiện tại và biểu cảm của Đỗ Yến Lễ, cũng nhanh chóng thông não, vô cùng khéo léo rụt tay về, gật gật đầu.
Đỗ Yến Lễ đứng thẳng người, nhắc nhở đối phương: “Đồng hồ báo thức.”
Gã đàn ông bấy giờ mới phát hiện đồng hồ trong phòng đang kêu réo không ngừng. Hắn kéo đống đồng hồ qua, lần lượt tắt từng cái một rồi tắt luôn cả chuông báo trong điện thoại mình.
Xong xuôi đâu đó, Đan Dẫn Sanh cũng không khỏi lẩm bẩm: “Bốn cái đồng hồ mà không đánh thức mình nổi sao?”
Đỗ Yến Lễ chẳng buồn lên tiếng.
Buổi sáng cuối cùng cũng khôi phục sự yên bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-y/67855/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.