*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đột nhiên có người xuất hiện trước mặt nên gã đồng bọn đang cầm lái sợ đến mức hồn phi phách tán, hai tay chợt gồng mạnh làm đầu xe run lên bần bật. Lúc đó, tên móc túi ngồi đằng sau cũng thấy rõ tình cảnh, hắn ôm chặt gã đồng bọn, gào to: “Đừng trốn nữa, tông chết tụi nó luôn đi!”
Trong chớp mắt ấy, Đỗ Yến Lễ nói với Đan Dẫn Sanh: “Dẫn Sanh, nhảy xuống!”
Đan Dẫn Sanh không hề nghi ngờ Đỗ Yến Lễ, vô thức nghe theo yêu cầu của anh, nhảy xuống khỏi xe.
Dù mới trượt trên dốc núi dài nhưng tốc độ của xe đạp cũng có hạn, Đan Dẫn Sanh vừa chạm đất, mới lảo đảo vài bước đã được Đỗ Yến Lễ quàng eo ôm lấy. Đỗ Yến Lễ một tay ôm Đan Dẫn Sanh, tay kia vẫn nắm ghi đông, thuận thế băng ngang qua đường, đến làn đường có lan can bảo vệ.
Bên kia lan can là bờ biển, Đỗ Yến Lễ chọn một chỗ an toàn, dừng xe lại.
“Ầm!” Tiếng va chạm từ phía trước truyền đến.
Hai người nhìn sang, chỉ thấy xe máy vọt tới chỗ ban nãy, va thẳng vào chiếc xe đạp Đan Dẫn Sanh bỏ lại giữa đường. Gã đồng bọn lái không chắc tay, nhất thời người một đằng xe một nẻo, xe ngã xuống đất, người trên xe cũng ngã xuống, lăn lông lốc mấy vòng trên vỉa hè, kêu gào thảm thiết.
Đỗ Yến Lễ thả Đan Dẫn Sanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-y/2987656/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.