Nhìn vẻ điềm đạm đáng yêu Lục Tiểu Nguyệt, vẻ mặt Chu Hạo như đưa đám nói xin lôi: "Này, Lục Tiểu Nguyệt... Cô nương, vừa nãy ta bị ma quỷ ám ảnh, nói những điều không nên nói, ngươi hãy tha thứ cho ta..."
Chu Hạo thực sự bị Đường Vũ dằn vặt quá chừng, trong lòng đã hận tới cực điểm. Thế nhưng hết cách rồi, người ta thế mạnh, hắn không dám cùng Đường Vũ làm căng, bằng không tuyệt đối sẽ bị hành hung.
"Đồ tiểu tử nghèo chết tiệt, ngươi chờ đó cho ta, chỉ cần việc này qua đi, ta nhất định tìm người phế bỏ ngươi, nhất định là thế. Còn cả cái kỹ nữ này, ngày sau ta mà không làm cho ngươi lên giường, ta không phải họ Chu".
Trong lòng Chu Hạo điên cuồng la lên.
Đương nhiên, Đường Vũ cùng Lục Tiểu Nguyệt không biết trong lòng ngươi này đang nghĩ gì, nếu như mà biết, sợ rằng Đường Vũ đã sớm đánh cho hắn sưng mặt sưng mũi.
Nhìn dáng dấp thê thảm của Chu Hạo, trong lòng Lục Tiểu Nguyệt chút oan ức cũng tiêu tan, cũng dần bình tĩnh lại. Nhưng mà, đối với Chu Hạo, Lục Tiểu Nguyệt cũng không cho sắc mặt tốt: "Ngươi mau cút nhanh cho ta, sau này đừng có xuất hiện trước mặt ta nữa."
Bất quá cũng đúng, Lục Tiểu Nguyệt chỉ là một tiểu cô nương, Chu Hạo nói thật độc ác, nàng làm sao có thể tha thứ cho kẻ đã lăng mạ mình cơ chứ?
"Vâng vâng vâng."
Giờ phút này Chu Hạo ước gì Lục Tiểu Nguyệt nói như vậy, hắn không muốn ở lại nơi này thêm một phút nào, ở dưới sự áp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-to-y-tien/38869/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.