Hạ Văn Thao là một nhân vật không tầm thường, trong tay nắm giữ một tập đoàn lớn, hàng năm nộp thuế cũng đã hơn chục triệu, nhân vật như vậy đều khiến cho hắn kính ngưỡng.
Mà Hạ Băng lại là con gái bảo bối của Hạ Văn Thao, tất nhiên là rất được sủng ái, thế nhưng từ nhỏ thân thể Hạ Băng lại không tốt, việc này các bác sĩ thế hệ trước trong bệnh viện đều biết, vì lẽ đó Hồ Đức Thắng nhìn thấy Đường Vũ làm như vậy, nhất thời vô cùng tức giận!
Nghe đối phương quát lên như thế, Đường Vũ không khỏi nhíu nhíu mày, nhưng mà nể tình đối phương là bác sĩ, hắn vẫn nói thật: "Tay của ta thật sự không thể buông ra, nếu không thì nàng dù không chết cũng sẽ bị sốc lần thứ hai."
Lúc này, lão thái thái giúp Đường Vũ cầm túi sách trước đó tiến đến trả lại túi sách cho Đường Vũ, rồi vội vàng nói bổ sung: "Bác sĩ, tiểu tử này cũng hiểu y thuật đó, chính hắn là người đã tiến hành cấp cứu cho tiểu cô nương kia, ngươi xem này sách thuốc của hắn vẫn còn trong tay ta đây."
"Sách thuốc?"
Hồ Đức Thắng cầm lấy sách thuốc mà lão thái thái đưa, tiện tay lật qua lật lại, nhất thời lô ra nụ cười trào phúng: "Sách thuốc cái chó má gì, trên đây viết toàn những đồ vớ vẩn, chỉ có thể lừa gạt những người không có kiến thức như ngươi mà thôi."
Nói rồi, Hồ Đức Thắng ném quyển sách thuốc kia xuống đất, một cước đá tới bên cạnh thùng rác, lạnh lùng nhìn Đường Vũ nói: "Cho ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-to-y-tien/38858/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.