Đàn ông rất khác với nữ nhân, nếu nữ nhân mệt mỏi, thống khổ, ủy khuất, sẽ tìm chị em gái mà bày tỏ. Đàn ông chỉ có thể đem tất cả mệt mỏi giấu ở sau lưng, chôn sâu trong lòng, bước chân trở nên nặng nềhơn, cứ thế mà tiến tới...
Không người biết, cũng không cần có người thông hiểu, chỉ cầu mỗi một bước đi qua, không thẹn với lương tâm.
Ninh Phàm lòng có sự mệt mỏi. Sự mệt mỏi này, thực tế là tâm ma quấy phá hóa thần cảnh, dụ hắn buông xuống hết thảy trách nhiệm, trở về với phàm trần. Dụ hắn làm cho tu vi tan vỡ, tâm cảnh yếu ớt để rồi thất thủ.
Chẳng qua là tâm ma tuy lợi hại, rốt cuộc cũng chỉ là tâm ma, có thể làm loạn lòng của Ninh Phàm, nhưng khó có thể thay đổi cái chí của hắn.
Chỉ có điều, cảnh gió tuyết trước mắt, tuy giống Thất Mai như đúc, nhưng sự chèn ép trách nhiệm trên lưng càng nhiều hơn, càng khó xoay chuyển hơn, muốn quay đầu lại càng khó hơn.
- Thất Mai tuy tốt, nhưng năm tháng đã qua, khó quay trở về nữa...
Vẻ mê mang trong ánh mắt Ninh Phàm từ từ biến mất, tinh mang lập lòe, trảm diệt từng chút tâm ma, tâm cảnh tiếp cận hóa thần từng bước một.
Một bước, đạp qua phong tuyết, đạp quá hàn mai, đạp hết tất cả chuyện cũ, giống như, trảm phàm!
Bước chân kiên định, từng tia khí thế đều thu liễm vào lòng, chất phác không màu mè.
Từ người phàm, đến nguyên anh, mỗi một bước, khí thế của hắn cũng càng bén nhọn.
Từ nguyên anh, đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-the-song-tu/1532522/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.