Ninh Phàm cười một tiếng. Hắn không giấu giếm, có một số việc, cuối cùng cũng phải tiết lộ từng chút cho Lục Uyển Nhi nghe.
- À...
Lục Uyển Nhi như có điều mất mác. Sự mất mác đây cũng không phải là sự thực Ninh Phàm có thị thiếp, mà là hắn không báo cho mình, một mình nạp thiếp... Đúng rồi, Lục Bắc năm đó vì học theo hoàn khố, gieo họa lên rất nhiều cô gái đây mà...
Nàng rất nhanh khôi phục tinh thần, lần nữa lộ ra nụ cười, cũng giới thiệu Yêu Phi áo xanh với Ninh Phàm.
- Vị này là Yêu Phi, hoa khôi của Yên Vũ lâu, là bằng hữu duy nhất của ta ở Đô quận. Ngày đó ta bị Lục Thiên Minh dùng binh vây Yên Vũ lâu ép cưới, đều do Yêu Phi tỷ tỷ giúp ta, ta mới thoát khỏi Đô quận.
- Binh vây Yên Vũ lâu...
Ninh Phàm nhướng mày, hắn cũng không biết, Lục Thiên Minh còn làm ra chuyện hỗn hào như vậy.
Nếu hắn sớm biết như vậy, mặc dù có Lục Đạo Trần ngăn trở, hắn đa phần đã giết chết tên này.
Chẳng qua vượt ra ngoài ý liệu của Ninh Phàm, Lục Thiên Minh này, trong buổi tiệc rượu trọng yếu như vậy, lại không ra mặt, có lẽ là bởi vì bị mình làm cho trọng thương, một nửa còn lại là sợ mình, không dám lộ diện trước mặt mình...
Quả nhiên tiểu tử này trơn như chạch, mấy trăm năm hoàn khố, không phải là làm không công, ngửi được nguy hiểm, lập tức chạy trốn...
- Đây không phải trọng điểm!
Lục Uyển Nhi tức giận nhìn Ninh Phàm một cái. Sự mất mác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-the-song-tu/1532516/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.