🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Chương 208: Âm dương tầng hai, Thiết Ngôn thuật! (3)
Thế nhưng Lý Bạn lương bạc, tựa hồ căn bản không quan tâm bạn yêu sống chết đây... Cô gái này si tâm dùng lộn chỗ rồi.
- Y không chết. Nhưng ta ngày sau phải giết y!
- Ngươi dám đả thương đại nhân, ta liều mạng với ngươi!
Phong Tín nữ yêu vẫn cắn xé... chỗ đau đó, khiến cho ánh mắt của Ninh Phàm lạnh lẽo.
- Ninh mỗ nghe nói, Yêu Linh chi địa một ít yêu tướng tỉnh lại sẽ có bạn yêu. Mà bạn yêu nếu là nữ nhân, yêu tướng nếu thích thì thu làm thiếp, nếu không thích, thì hủy đi dung mạo của nữ nhân. Mình không muốn cũng không cho phép nữ nhân cùng người khác hoan hợp... Dung mạo của hai nữ tử ngươi chính là Lý Bạn đã hủy đúng không?
- Không... Không phải... Lý Bạn đại nhân không phải cố ý...
Phong Tín nữ yêu tựa hồ nhớ lại chuyện cực kỳ kinh khủng. Ngày đó yêu tướng tỉnh lại, lấy yêu thuật hủy đi dung mạo mình.
Mà Trà Hoa nữ yêu cũng vào thời khắc này, đôi mắt đẹp ảm đạm.
Hai cô gái đồng loạt, nước mắt tựa hồ là nỗi đau trong lòng...
Các nàng biết yêu tướng bạc tình, nhưng các nàng, vẫn kính mến yêu tướng... Lúc yêu tướng ngủ say, các nàng là Sơn Trà, Phong Tín bên cạnh yêu tướng, mượn yêu lực của yêu tướng đại nhân, mới đắc ý thành linh... Các nàng là bạn yêu, yêu tướng hủy dung mạo của các nàng, không có gì là quá đáng...
- Có ý tứ... Tuy nhiên hai người các ngươi si tình đi nữa thì không liên quan với ta. Tác dụng của các ngươi đối với ta chỉ xem như là đỉnh lô, bị ta sắc bổ...
- Ngươi, ngươi dám!
Hai nữ đồng loạt trách mắng.
- Rất nhiều người cũng thích hỏi, Ninh Phàm ta có dám hay không...? Đây không phải là vấn đề có dám hay không, mà là chuyện nhất định phải làm! Ta cần đỉnh lô, mà các ngươi làm địch nhân, rơi vào trong tay của ta... Đấy là vận mệnh của các ngươi! Nếu các ngươi phối hợp, ta mở một góc lưới, sau chuyện này không giết, giữ lại Kim đan yêu lực của hai nữ tử các ngươi!
- Không được! Hai người chúng ta là bạn yêu của đại nhân, chỉ có đại nhân mới xứng đáng sủng hạnh chúng ta... A!
Ninh Phàm chỉ một chút Trà Hoa nữ yêu bất tỉnh, ánh mắt lãnh đạm, nhìn về Phong Tín nữ yêu.
- Các ngươi không có lựa chọn!
Nút áo bị nhất nhất cởi ra, rơi xuống hàng hoạt.
Yếm nhẹ nhàng cởi xuống, lộ ra hai đầu tiểu bạch thỏ của kiều đĩnh.
Phong Tín nữ yêu sắc mặt lửa đỏ, tức giận nhắm mắt. Nàng biết, thời khắc này Ninh Phàm nhất định đang nhìn tường tận kiều đĩnh trước ngực của nàng.
Phủ lộng, trêu đùa... bàn tay nóng rực đang vạch qua trên bụng của mình, khiến cho Phong Tín nữ yêu cơ hồ muốn rã rời.
Nước mắt chảy xuống, nàng muốn thở sâu, muốn bình phục tâm trạng, muốn kêu lên lớn tiếng, muốn cầu cứu với yêu tướng đại nhân... Nhưng nàng dần dần ngửi thấy gió biển xa lạ phô diện mà đến, có mùi vị không thuộc về tám trăm tu chân quốc. Nàng cũng biết yêu tướng đại nhân sẽ không cứu nàng, thậm chí nếu biết nàng thân là bạn yêu, cùng những nam tử khác tằng tịu với nhau, sẽ chưởng đập chết nàng...
Yêu tướng đại nhân trời sanh tính lương bạc, nàng sớm biết... Vậy mà nàng không quên được nam tử tóc đỏ lúc ngủ say... Nhưng người nam tử đó sau khi thức tỉnh ban cho nàng thành yêu, lại tước đoạt dung nhan xinh đẹp của nàng.
Trong lòng của nàng từng giọt máu... Nàng bị người kính mến làm tổn thương đau đớn, đó còn phải đau hơn xa so với bị Ninh Phàm địch nhân này làm nhục.
Địch nhân làm nhục mình, là phải... Nhưng yêu tướng đại nhân, sao lại nhẫn tâm hủy đi dung mạo mình...?
Lòng nàng dần dần lạnh như băng...
Hạ thân đau nhói cũng đã cứng đờ...
Trong mắt có lệ, cũng do bị thất thân, càng nhiều hơn là sự thất vọng đối với yêu tướng.
- Không bằng chết đi cho xong... Xấu xí, đất sống bẩn thỉu, mệt quá... Sống như vậy có ý nghĩa gì... Yêu tướng đại nhân biết ta thất thân, hơn phân nửa sẽ giết ta...
Nàng tuyệt vọng, định cắn lưỡi, mặc dù biết rõ, cho dù cắn lưỡi, Nguyên anh tu sĩ cũng không chết.
Lại có ngón tay của Ninh Phàm dò vào trong miệng, phủ trên cái lưỡi thơm tho của nàng, chặn hàm răng cắn chặt của Phong Tín nữ yêu.
- Sống vốn không có ý nghĩa, nhưng còn sống, sẽ có thể tìm được ý nghĩa, thí dụ như ngươi hóa thành một đóa tiểu hoa. Mà ta xem ra ngươi... ngươi và ta tuy có thù, nhưng nếu ngươi giúp ta sắc bổ, sau chuyện này, ta sẽ giúp tỷ muội hai người các ngươi khôi phục dung nhan.
- Khôi phục dung mạo sao?
Nỗi tuyệt vọng trong mắt của Phong Tín nữ yêu thoáng qua một tia khao khát.
- Ngũ chuyển đan dược, Phục Dung đan... Cho dù không thể chữa hết thuật pháp hủy dung của loại khác, nhưng cũng có thể chữa. Có thời gian, ta sẽ luyện chế.
...
Phong Tín nữ yêu thoáng khôi phục tinh thần, lúc này mới dần dần cảm nhận được chỗ đau ở hạ thân tê liệt, không khỏi cau mày cắn răng.
- Đau... Nhẹ chút...
- Có thể không đau không... Làm...
Ninh Phàm nhướng mày một cái.
Phong Tín nữ yêu này thật đặc biệt. Bằng chấp niệm, đánh xơ xác định thân, cho dù định thân đó là Ninh Phàm tùy ý làm, bất quá năm thành uy lực.
Cô gái này càng có thể bởi vì tâm niệm tro tàn, ngăn cản lực lượng của Thái Âm chỉ... Hết thảy các thứ kỳ tích, cũng bởi vì cô gái này có lòng chấp niệm.
Nếu thân thể của cô gái này bị Ninh Phàm sắc bổ như vậy, thì hắn sắc bổ cô gái này có thể đề thăng 1 giáp pháp lực, đều đã là ly kỳ.
Nếu cô gái này phối hợp, lại đạt tới đỉnh phong, sắc bổ 20 giáp, không khó...
Thái Âm chỉ sẽ mất đi hiệu lực...đây khiến Ninh Phàm ý thức được, một mực dùng sức mạnh tựa hồ cũng không phải sáng suốt.
Mà hắn cũng biết được, sự đáng sợ của chấp niệm... pháp thuật của mình tựa hồ vẫn chưa dung nhập vào cái loại chấp niệm đó, nếu không, uy lực còn có thể mạnh hơn...
Đúng rồi, vì muốn sắc bổ đạt hiệu quả lớn nhất, hắn mới có thể bất ngờ an ủi Phong Tín nữ yêu.
Phong Tín nữ nhân đang trong tuyệt vọng, một câu an ủi, một lời hứa hẹn không đầu, tựa hồ tìm được hy vọng sống tiếp.
Khó trách có người nói, thời điểm lòng của nữ nhân tan nát là dễ dàng thừa dịp sấn vào nhất.
- Ta phải làm như thế nào, mới có thể giúp ngươi dễ dàng sắc bổ ta hơn...?
Phong Tín nữ yêu dè đặt hỏi, nàng đã thất thân với Ninh Phàm, lấy cá tính lương bạc của yêu tướng, sẽ không tha cho nàng cùng Trà Hoa nữ. Mà Ninh Phàm cho dù là địch nhân, sắc bổ nàng vẫn nguyện ý giữ lại một mạng của nàng, khí độ này mạnh hơn so với yêu tướng...
Tuy không thể nào thích Ninh Phàm, kính mến Ninh Phàm, nhưng nàng hôm nay trừ nghênh hợp Ninh Phàm cũng đã mất lựa chọn.
Đã không cách nào quay đầu, không bằng đến lúc đó kết thúc, tiếp nhận hết thảy... Tiếp tục đi tới...
- Để tự nhiên là tốt rồi...
Thái Âm chỉ lực rốt cuộc thành công xâm nhập.
Mà Phong Tín nữ yêu dần dần hô hấp dồn dập.
Thân thể của nàng không ngừng rung lên, không chút đắn đo, hai chân đeo bám thật chặc vào ngang hông của Ninh Phàm.
Một chút sung sướng thích thú chưa bao giờ thể nghiệm qua, đang trong cơ tê dại truyền tới từ chỗ giao hợp, như dòng điện chảy khắp toàn thân vậy.
Nàng ôm Ninh Phàm, ôm người đã từng là địch nhân, trong lòng dâng lên phức tạp.
Quan hệ giữa nàng cùng Ninh Phàm xem là gì đây...?
Không có cảm tình, nhạt đi địch ý, chỗ liên lạc duy nhất chỉ là chỗ giao hợp...
- Đỉnh lô sao...? Sắc bổ ta một đỉnh lô xấu như vậy, ngươi thua thiệt lớn rồi...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.