20 ngày trôi qua, thương thế của Ninh Phàm tốt bảy tám thành, thức hải bị tổn thương cũng khôi phục chút ít.
Không còn biện pháp nào, thức hải lần này coi như bị trọng thương mà trước đó chưa từng có, khôi phục phải hao phí thời gian vượt xa so với thương thế của thân thể, ít nhất cũng cần mấy năm mới khôi phục được.
Xem ra chỉ có tiến vào trong Di Thế cung, từ từ khôi phục.
Trần Tú thật bất ngờ, vô cùng bất ngờ.
Ninh Phàm thật sự thả hắn, trừ chưa giải niệm cấm...
- Chu đạo hữu... ngươi... ngươi thật nguyện ý để ta rời khỏi sao?
- Không sai, nghe nói Trần đạo hữu là một gã tam chuyển điên phong luyện đan sư, lần này đi Trung Châu, tham gia đan hội vốn là vì đột phá luyện đan thuật bình cảnh. Bọn ta đều là luyện đan sư, đương nhiên phải trợ giúp lẫn nhau...
Ninh Phàm nói cứng, nhưng thực chất chỉ là lời nói lếu láo phỉnh phờ.
- A! Đúng vậy! Chu đạo hữu là tứ chuyển luyện đan sư! Thì ra là như vậy, thì ra là như vậy... Chu đạo hữu ân cứu mạng, tình phóng sinh, Trần Tú khó quên, khó quên!
Trần Tú cơ hồ cảm kích rơi nước mắt, rời khỏi Y Đậu trong nụ cười của Ninh Phàm.
Chẳng qua là vừa ra Y Đậu, hắn lập tức sắc mặt lạnh lẽo, lần nữa khôi phục phong độ của nguyên anh lão tổ!
Ánh mắt của hắn tìm kiếm trong kim đan tu sĩ ngoài thành, khi tìm được một tên kim đan điên phong tu sĩ, lộ ra uy nghiêm cười lạnh.
- Chọn hắn đi!
Nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-the-song-tu/1532377/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.