Thanh âm của Vân Cuồng, đem tiêu điểm của toàn tràng, tập trung trên người Ninh Phàm! Vốn Ninh Phàm đang bất đắc dĩ nghe hai nữ nhân cười nói, nhưng lúc thanh âm của Vân Cuồng vang lên, ánh mắt hắn lẫm liệt, trong đám người đi ra. Đối với Vân Cuồng khiêu khích, tất cả mọi người đều cho rằng sẽ có một trận tranh đấu, nhưng rốt cuộc Ninh Phàm lại khẽ mỉm cười, ánh mắt tùy ý quét qua Vân Cuồng, lơ đễnh. Cũng đem công ngọc màu đen trình cho ký công quan. - Vân Cuồng thần sử chiến công quá nhiều, không cần đến số lẻ, Chu mỗ không so được rồi. Chu mỗ nghèo quá, cái này mỗi một số lẻ đầu cũng muốn ghi danh thật tốt trên bia ngọc! Ít đi một số lẻ đầu, chính là một khối tiên ngọc... - Dạ, dạ! Ký công lão giả kiêng kỵ với Ninh Phàm, còn trên cả Vân Cuồng. Mà sau khi ánh mắt của ông ta rơi vào công ngọc của Ninh Phàm, đôi tay run lên, hoàn toàn không bắt vững công ngọc, rơi xuống trên bàn dài. Thất thố, quá mức thất thố! - Tiểu nhân đáng chết! Tiểu nhân đáng chết! Ông ta thông vội vàng nhặt lên công ngọc, đối với Ninh Phàm bồi tội, nhưng hắn lại khoát khoát tay, lơ đễnh nói: - Không, chuyện nhỏ mà thôi, ghi danh đi! - Dạ, dạ! Tấn vệ Thất thống lĩnh, Chu Minh, trận chiến này cộng đạt được chiến công... 648153 điểm! - Cái gì?! Lại có nhiều tới 64 vạn ư?! Không ít tu sĩ cả kinh nói! Chỉ đánh một trận, đạt được chiến công to lớn như vậy, điều này sao có thể!? - Không những như vậy... Trong đó có 30 vạn chiến công là chém chết ba tên Nguyên anh đạt được... Lão giả tiếng nói run rẩy, nói bổ sung. - Ba... ba tên Nguyên anh! Từng tên tu sĩ trong quan ải, sắc mặt đại biến! Nguyên anh mạnh mẽ đánh bại đều khó khăn, đánh chết lại muôn vàn khó khăn, nhưng chỉ đánh một trận, Ninh Phàm lại diệt ba tên Nguyên anh... cái này... này! - Không những như vậy... Một tên trong đó còn là Nguyên anh trung kỳ lão yêu! - Cái gì?! Nguyên anh trung kỳ sao?! Cái này há chẳng phải là nói, Chu Minh lão tổ có năng lực chém chết cùng cấp! Chém chết cùng cấp! Cái này trong Nguyên anh kỳ tu sĩ, đơn giản là chuyện không thể nào hoàn thành. Đánh bại có thể, nhưng lập tức hủy đi thân thể, địch tu còn có Nguyên anh có thể trốn, tốc độ chạy trốn của Nguyên anh là tu vi tự thân một cảnh giới nhỏ trở lên... Cùng cấp tu sĩ căn bản khó khăn lấy tiêu diệt địch nhân Nguyên anh! Nhưng mà Chu Minh có thể! Cấp bậc chiến công hoàn tất, Ninh Phàm thu hồi công ngọc, ánh mắt rơi vào trên người Vân Cuồng, cười một tiếng. - Vân Cuồng, chiến công của ta ngươi khá hài lòng! Ngươi khá hài lòng! Bốn chữ này bị Ninh Phàm thầm vận lôi tinh lực, thật giống như một đạo kinh lôi nổ vang trong lòng của Vân Cuồng! Vân Cuồng sắc mặt trắng nhợt, đặng đặng lùi lại liên tiếp mấy bước! Đạo tâm dữ dội của y trước đó bị Ninh Phàm đoạt kiếm nghiền nát, khó khăn lắm trong trận đánh này, thông qua tiêu diệt Nguyên anh, trọng tố một tia cuồng ý. Y làm nhục Hồ Yển, chính là định thông qua hành động này, khiến cho cuồng ý của mình càng vững hơn. Còn nếu có thể thuận thế dựa vào chiến công đấu bại Ninh Phàm, Vân Cuồng y, thậm chí có thể nhân cơ hội này xóa đi sự thất bại trên đạo tâm bị Ninh Phàm gieo xuống! Nhưng y vạn lần không thể nào ngờ tới, Ninh Phàm lấy được chiến công lại vượt xa y dự liệu! 64 vạn! Y không làm được! Thậm chí trong đó, còn có tánh mạng của ba tên Nguyên anh lão yêu! Trong ba người, có một người là Nguyên anh trung kỳ bạn yêu! Không, đây không thể nào! Trong đạo tâm vừa mới trọng tố, cuồng ý vẫn chưa vững chắc, vào thời khắc này đã vỡ nát! Mình chính là 23 vạn chiến công, ngông nghênh trước người Ninh Phàm, đơn giản là... tự rước lấy nhục! Khi ánh mắt của Ninh Phàm quét qua, Vân Cuồng sắc mặt đại biến, lập tức lùi lại! Ninh Phàm nâng lên một ngón tay, chỉ hướng mình, nhưng trong lòng Vân Cuồng lại như có một loại ảo giác... Một ngón tay đó nếu đè xuống, cho dù mình giở hết thủ đoạn cũng chỉ có trọng thương! Ngươi khá hài lòng! Bốn chữ kia thật giống như một đạo lôi đình tàn phá trong cơ thể của Vân Cuồng, cuối cùng y lùi lại sau mấy bước, rốt cuộc ổn định thân hình, lại khạc ra một ngụm máu tươi. Lần đầu tiên y đã ý thức được, mình ngàn vạn lần không thể trêu chọc Ninh Phàm! Không thể, tuyệt đối không thể! Người này có thực lực chém chết Nguyên anh trung kỳ, một ngón tay kia của hắn đủ để giết ta! - Vân mỗ thất lễ, cáo từ! Y không chút do dự, thuấn di trở lui, ngay cả công ngọc đều vẫn còn trên tay ký công quan, quên thu hồi, đi giật lùi rối loạn! Đây là lần thứ hai y từ trước người Ninh Phàm né ra, mà sau lần này, sợ rằng y đời này kiếp này, cũng không có dũng khí trở lại tìm Ninh Phàm phiền toái! - Chạy rất nhanh... Ninh Phàm khẽ mỉm cười, thả xuống ngón tay, không nhìn Vân Cuồng nữa. Người này đạo tâm đã hủy, kiếp này cho dù có thể đột phá Nguyên anh hậu kỳ, đỉnh phong, cũng tuyệt không khả năng Hóa thần. Không có nguyên nhân nào khác, là vì tâm ma lúc Hóa thần, nhất định chính là Ninh Phàm không thể nghi ngờ. Mà nếu không ngăn cản tâm ma của Ninh Phàm, sợ rằng sẽ hành hạ Vân Cuồng cả cuộc đời. Một màn này khiến cho vô số quan nội tu sĩ, đồng loạt kinh ngạc. Chu Minh lão tổ không chỉ có thể chém Nguyên anh trung kỳ, càng có thể chính là bốn chữ, dọa lui Nguyên anh trung kỳ... Người này sâu không lường được! ... - Chu đạo hữu thật không chuẩn bị tham dự cuộc chiến Long Mộng trạch sao? Giới Hưu thở dài hỏi, ngay từ lúc trên đường về, Ninh Phàm báo cho ông ta biết hắn sẽ không tham dự Long Mộng quyết chiến. - Ai, Chu mỗ thân có thương tích, mặc dù muốn xuất lực, chỉ sợ là lực bất tòng tâm a. - Như vậy a... Vậy thật là đáng tiếc a, đáng tiếc...! Giới Hưu than thở liên tục. Ninh Phàm này có thực lực, hơn phân nửa so với Đại thống lĩnh đều mạnh một đường, nếu có thể gia nhập quyết chiến, tỷ lệ Tấn quốc chiến thắng có thể cao hơn không ít. Đáng tiếc, thật là đáng tiếc... Chu Minh đánh một trận 64 vạn chiến công, trở thành nhân vật danh tiếng của Cự tán quan. Chính là hán tử xấu xí Vân Liệt cũng gần đạt được 59 vạn chiến công, thoáng kém với Ninh Phàm. - Ai nha, mỗ gia lại thua rồi... Chu Minh này quả nhiên lợi hại! Trực giác của mỗ gia không sai! Chu Minh bị thương, vô duyên quyết chiến, chuyện này cũng khiến cho vô số tu sĩ như Giới Hưu cảm thấy đáng tiếc. - Ai, nếu Chu Minh lão tổ không bị thương, nhất định đại phóng tia sáng kỳ dị trong trận quyết chiến... Loại luận điệu này khiến cho Ân Tố Thu rất lo lắng một trận cho Ninh Phàm. Hắn bị thương thế gì, nặng đến không cách nào tham chiến chứ...? Trong Minh Ngọc lầu, nàng mấy ngày đi một lần, sau khi xác nhận Ninh Phàm không sao, rốt cuộc mới yên tâm. Ninh Phàm tu dưỡng ở Minh Ngọc lầu, còn nàng thì yên lặng thủ thành. Mặc dù chiến công đã đầy đủ, nhưng nàng có thể kiếm thêm một ít chiến công, vì Ninh Phàm còn dư lại chút tiên ngọc cũng luôn tốt. Minh Ngọc lầu, căn lầu này là gia sản của Lục thống lĩnh Hồ Yển ở Cự tán quan cũng đã đưa cho Ninh Phàm chữa thương. Nguyên nhân sao, dĩ nhiên là Ninh Phàm bức lui Vân Cuồng, là hắn đại xuất khẩu khí. Có lễ mà không thu là quá ngu. Ninh Phàm vui vẻ nhận lấy Minh Ngọc lầu dùng để chữa thương, trừ yêu khí của thái cổ tinh thần thiết, thật sự là địa phương tốt không còn gì bằng. Căn lầu này tổng cộng bảy tầng, chuyên sử dụng cho Nguyên anh lão quái bế quan, mỗi một tầng có luyện khí, luyện đan cùng rất nhiều phòng thất. Điều khiến Ninh Phàm hài lòng nhất là bên ngoài lầu này có bố trí anh cấp đỉnh phong trận pháp “Cách niệm trận”. Mỗi một Nguyên anh, đều có bí mật không thể báo cho người biết. Cách niệm trận này chuyên ngăn cách thần niệm dò xét mà được bố trí ra. Cho dù là Tuyết tôn bực Hóa thần sơ kỳ cũng không cách nào dưới tình hình không kinh động trận quang, dùng thần niệm xâm nhập trong lầu.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]