Tối đến Bảo Khuyên đi ra ngoài, bà Hà Lý cứ nghĩ bọn họ là đôi vợ chồng trẻ muốn được có không gian riêng nên cũng không dò hỏi tạo cho hai người một sự thoải mái nhất định.
Bảo Khuyên đi song song cùng với Ngạn Thanh.
“Anh thấy tôi ổn chứ, có sao thì cứ nói thật đi tôi sẽ lắng nghe.”
Ngạn Thanh nhìn cô từ trên xuống dưới.
“Ổn.”
Bảo Khuyên vẫn có chấp hỏi thêm.
“Đẹp không?”
Ngạn Thanh không trả lời chỉ bước đi thật nhanh, cô bực tức đuổi theo phía sau.
“Anh nhận xét sẽ chết à.”
Ngạn Thanh không thèm đôi co với cô mà ngồi vào xe, Bảo Khuyên cũng đi đến mở cửa xe ngồi vào, hai người đi đến Hồng Giang, vì nhìn sự xa hoa của nó Bảo khuyên đã cảm thấy vô cùng sợ hãi, cô lo lắng bước xuống xe, nơi đây không hề tầm thường như cô đã nghĩ trong đầu, những người ở đây ai cũng sát khí bặm trợn, Ngạn Thanh đưa xe cho người đỗ xe hắn tiến về phía của Bảo Khuyên.
“Đi thôi.”
Cô níu lấy cánh tay của Ngạn Thanh nói.
“Tôi quay về được không?”
“Không còn cơ hội đâu cứ đi cùng với tôi.”
Hai người bước vào bên trong, lão Trần nhìn thấy Ngạn Thanh đã đi đến nhiệt tình chào hỏi.
“Đã đến rồi sao, vào bên trong đi mọi người đang đợi cậu đấy.”
Ngạn Thanh và Bảo Khuyên bước vào mọi ánh mắt điều dán về phía của hai người, Bảo Khuyên đã ngại đến đỏ cả mặt vì đây là lần đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-yeu-duong-cung-ac-ma/3414164/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.