Hai người đi xuống nhà để dùng bữa cùng bà Hà Lý, nhìn đôi vợ chồng trẻ bà cảm thấy rất hạnh phúc.
“Dậy rồi sao, đến đây dùng bữa đi.”
Bảo Khuyên mỉm cười lịch sự chào hỏi.
“Con chào mẹ.”
Ánh mắt của bà Hà Lý dò xét hai người.
“Tối qua hai đứa ngủ ngon không?”
Bảo Khuyên vô tư mỉm cười nói.
“Dạ cũng…”
Đột nhiên bàn chân của cô bị ai đó đạp lên, Bảo Khuyên quay sang nhìn Ngạn Thanh, hắn đã lên tiếng cướp lời của cô.
“Cũng không ngon lắm có hơi vận động nhiều nên con hơi mất ngủ.”
Bà Hà Lý liền mỉm cười hài lòng.
“Vậy à, cứ như thế mà phát huy nhé để mẹ sớm có cháu bế bồng.”
Bảo Khuyên quay sang nói nhỏ với Ngạn Thanh.
“Là sao?, tôi chưa hiểu cho lắm.”
Ngạn Thanh lạnh nhạt trả lời.
“Ăn đi đừng hỏi nhiều.”
Đột nhiên bà Hà Lý lại cảm thấy chóng mặt, Ngạn Thanh liền nhận ra được điều đó, hắn đứng lên đi đến chỗ của mẹ mình.
“Mẹ cảm thấy không khỏe sao?”
Bà Hà Lý lắc đầu nói.
“Không có chỉ là mẹ cảm thấy hơn choáng, tối qua mẹ đã không ngủ được vì nhớ đến ba của con nếu như ông ấy còn sống thì sẽ được chứng kiến con trai của mình được hạnh phúc kết hôn có được một gia đình riêng, chắc chắn ông ấy hạnh phúc lắm.”
Đôi mắt của Ngạn Thanh bòng nhiên tối sầm, trên người hắn đang tỏa ra một luồn sát khí, Ngạn Thanh quay sang nhìn Bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-yeu-duong-cung-ac-ma/3414158/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.