Ngạn Thanh đưa Bảo Khuyên đến một nhà hàng, lúc nãy hắn nói với cô sẽ đưa cô đi mua nhẫn cưới nhưng sao bây giờ lại ở đây.
“Chẳng phải đi mua nhẫn cưới hay sao?”
“Tôi không muốn người đi bên cạnh tôi chết vì đói.”
Bảo Khuyên bĩu môi nói.
“Không nói chuyện đàng hoàng được mà.”
Hai người đi vào bên trong, nhân viên đưa menu đến để bọn họ chọn món, Bảo Khuyên nhìn vào giá cả của những món ăn mà đầu óc quay cuồng, cô ngẩng đầu lên nhìn Ngạn Thanh nhỏ giọng nói.
“Anh khao tôi đấy, chính anh là người đưa tôi đến đây trước nhớ không.”
Ngạn Thanh nhướng mày nói.
“Cứ gọi thoải mái.”
Bảo Khuyên vui vẻ gọi món, cô nhìn Ngạn Thanh nói.
“Cảm ơn anh trước sau này có dịp sẽ đền đáp.”
Cô nhìn những đĩa thức ăn được mang lên mà nước bọt cứ tuôn trào một cách vô thức, Bảo Khuyên thật sự cảm thấy hạnh phúc khi nhìn đĩa thịt thơm lừng, cô cầm lấy nỉa lên nói.
“Tôi ăn đây.”
Ngạn Thanh vẫn không động vào đĩa thịt của mình, Bảo Khuyên nhìn sang thắc mắc hỏi.
“Anh không ăn à?”
Ngạn Thanh đối đáp hờ hững.
“Không đói.”
“Không đói vậy gọi làm gì, để tôi ăn giúp cho bỏ sẽ phí lắm.”
Nhìn cô ăn ngon miệng hắn bất giác nở một nụ cười thích thú, sau bữa ăn Bảo Khuyên đưa tay xoa bụng của mình.
“No chết mất.”
Ngạn Thanh quay sang trêu chọc cô.
“Chưa từng thấy ai ăn nhiều như cô.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-yeu-duong-cung-ac-ma/3414152/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.