Bảo Khuyên mặc đồ lại chỉnh chu cô còn lấy túi xách của mình ấn điện thoại lên xem.
“Nhiều cuộc gọi nhỡ thật đấy.”
Ngạn Thanh càng nghe càng tức giận, hắn giật lấy điện thoại của Bảo Khuyên vô tình làm rơi điện thoại của Bảo Khuyên xuống sàn nhà, chiếc điện thoại đã 10 năm của cô cứ như thế mà tách ra thành hai mảnh, Ngạn Thanh không ngờ nó lại dễ dàng vỡ ra như thế, còn Bảo Khuyên lại mếu máo ngồi xuống ghép lại chiếc điện thoại.
“Anh bị điên hay sao vậy, đây là chiếc điện thoại duy nhất của tôi đấy, nếu nó hư thì tôi không có tiền mua nổi đâu.”
Ngạn Thanh kéo cánh tay của Bảo Khuyên lên lôi cô đi vừa đi vừa nói.
“Tôi sẽ mua cho cô cái mới, còn bây giờ hãy đến cửa hàng áo cưới thôi, mẹ tôi đang đợi cô đấy, không có nhiều thời gian đâu.”
Bảo Khuyên ôm theo chiếc điện thoại của mình lên xe hàn gắn lại, nhưng lại chẳng còn mở lên được nữa, cô đành bất lực nói.
“Thế là xong.”
Ngạn Thanh không ngờ Bảo Khuyên lại bủn xỉn đến như thế.
“Một chiếc điện thoại mà cô cũng mua không nổi nữa hay sao, tôi chưa từng nhìn thấy chiếc điện thoại nào mà vừa cũ vừa lỗi thời như điện thoại của cô.”
Bảo Khuyên để điện thoại lại vào túi bực tức đáp lời.
“Phải rồi tôi là không có tiền mua một bát phở để ăn đừng nói đến chuyện mua điện thoại, không ai giàu có rồi lại lên mặt với người khác giống như anh cả, đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-yeu-duong-cung-ac-ma/3414150/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.