Ngạn Thanh kéo Bảo Khuyên đi lên đứng song song với mình.
“Đây là bạn gái của con thưa mẹ.”
Bảo Khuyên gượng gạo cúi đầu chào hỏi.
“Con chào bác.”
Bà Hà Lý quan sát người phụ nữ mà Ngạn Thanh đưa về một cách kỹ lưỡng, ánh mắt rất khó tính, Bảo Khuyên đứng khép nép đến thở còn không dám thở mạnh.
Đột nhiên bà mỉm cười nói.
“Đã đến rồi thì chúng ta cùng ngồi lại trò chuyện dùng một bữa ăn đi, đã lâu rồi con chưa về, bây giờ quay về còn đưa theo một cô gái xinh đẹp như thế này, mẹ vui lắm.”
Bảo Khuyên nghe bà Hà Lý nói bản thân liền thở phào nhẹ nhõm, cô thầm nghĩ trong lòng (có lẽ tên này là một kẻ bất hiếu chẳng quan tâm đến mẹ của mình để bà phải sống một cuộc đời cô đơn, nhìn mặt anh ta mình cũng đã đón ra được phần nào rồi).
Bà mỉm cười nói với Bảo Khuyên.
“Con đến đây nói chuyện với bác một lúc có được không?”
Bảo Khuyên liếc nhìn Ngạn Thanh ra hiệu, cô còn chớp mắt bày tỏ ý định nhưng tên đàn ông lại nhẫn tâm đẩy cô đến chỗ của mẹ mình.
“Em ngồi lại nói chuyện cùng mẹ anh đi.”
Ngạn Thanh quay sang mỉm cười với mẹ mình lên tiếng bày tỏ.
“Con đi xuống nhà chuẩn bị đồ ăn giúp dì Liên đây.”
Bà mỉm cười gật đầu rồi đưa tay ngoắc Bảo Khuyên đi về phía của mình, cô níu lấy cổ tay áo của Ngạn Thanh lại, nhưng hắn lại lạnh lùng nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-yeu-duong-cung-ac-ma/3414143/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.