Bảo Khuyên quay về nhà với tâm trạng rối bời bao nhiêu suy tư cứ bủa vây lấy tâm trí của cô,theo thói quen Bảo Khuyên nhìn vào căn phòng của ba mình, hình như ông đã quay về, Bảo Khuyên đi vào bên trong quan sát một lúc mới lên tiếng nói.
"Là ba sao?"
Ông nghe tiếng của con gái liền lom khom ngồi dậy.
"Con về rồi sao."
Bảo Khuyên đỡ ba mình ngồi dậy, những vết bầm trên gương mặt vẫn còn, có vẻ ông cảm thấy rất đau nhức, Bảo Khuyên xót xa cho ba của mình.
"Ba cảm thấy thế nào rồi?, con đưa ba đến bệnh viện để khám tổng quát."
Ba vội vàng ngăn Bảo Khuyên lại.
"Đừng! Ba ổn chỉ là còn hơi đau lấy trứng gà lăn sẽ đỡ sưng hơn thôi."
Cô lại nhớ đến thói xấu của ba mà bực dọc.
"Con đã nói với ba rất nhiều lần rồi đừng chơi những thứ vô bổ đó nữa, tại sao ba không chịu nghe con, bây giờ nợ lại chồng nợ con làm gì có tiền mà trả hết đây."
Bảo Khuyên tức đến sắp rơi cả nước mắt nhưng vẫn không nhận được gì ngoài đóng nợ nần chồng chất của ba mình.
"Con gái à! Cái tên đó có ra điều kiện gì với con không?"
"Anh ta muốn con kết hôn với anh ta."
Ba cô có vẻ hơi bất ngờ về lời nói của Bảo Khuyên.
"Con nói cái gì?, kết hôn với con nợ của mình thật là nực cười, tên đó có bị vấn đề gì không?"
Bảo Khuyên trầm mặc nói.
"Con cũng không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-yeu-duong-cung-ac-ma/3414141/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.