Nhìn trong ví chỉ còn sótlại hai nghìn lẻ năm mươi ba đồng (2.053),Hách Linh Nhi thở dài, đây là toàn bộ tài sản của côrồi, ngay cả tiền thuê nhà cũng không đủ.
“Cha mẹ con chết sớm, tôi là dì nghĩ con bơ vơ không nơi nương tựa, thật vất vảđem con nuôi nấng lớn khôn, hiện tại là lúc con nên báo ân. Con gái tốt nghiệpcấp ba là được rồi, nên thu thập đồ đạc đến Đài Bắc tìm việc đi, hàng tháng“chỉ cần” gửi hai vạn về là được. Còn lại tiết kiệm làm của hồi môn cho mình!”
Lời nói của dì còn văng vẳng bên tai, người khác đều nói Hách Linh Nhi rấtngốc, làm gì phải ngoan ngoãn nghe lời nói của người dì bạc nghĩa đó, nếu cóthể rời nhà tự lập, dù sao dì cô ở Bình Đông rất xa, hàng tháng gửi một vạn đãlà nhiều, lại có thể như sư tử muốn hai vạn! Căn bản là muốn đem toàn bộ tiềntrước kia xài ở trên người Hách Linh Nhi lấy về.
Đài Bắc chi phí tiêu dùng cao, tiền thuê nhà đắt đỏ, bình thường tiền lương đilàm được ba vạn. Hách Linh Nhi chỉ mới tốt nghiệp cấp ba, thật vất vả mới tìmđược công ty thương mại này ngoại lệ cho cô tiền lương ba vạn, còn không phảinhờ Trần quản lí coi trọng khuôn mặt thanh tú đẹp đẽ của cô, muốn kế toán nângtiền lương của cô, khiến cho Hách Linh Nhi thiếu Trần quản lí một phần ân tình,cũng mang đến cho mình không ít phiền toái.
“Linh Nhi, pha tách cà phê đưa đến văn phòng tôi.” Trần quản lí vừa từ bênngoài trở về, đi qua bàn làm việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-tinh-yeu-nguy-hiem/102612/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.