Căn phòng bị bao trùm bởi một màu đen u ám. Hai người trên giường cũng chẳng thể nhìn rõ mặt của đối phương. Họ quấn lấy nhau, cùng đắm chìm trong mớ cảm xúc hưng phấn. Tiếng thở dốc của anh, tiếng kêu mĩ miều của cô, tiếng da thịt hai người chạm nhau... tất cả hòa lại , tạo nên một thứ âm thanh thật d.â.m mỹ.
Cúng chẳng biết đêm qua, họ đã cùng nhau lăn giường bao nhiêu lần, chỉ biết là khi mở mắt tỉnh dậy, đã là buổi sáng hôm sau.
Thẩm Yên Tử vẫn còn đang mê ngủ thì bị tiếng chuông điện thoại làm cho giật mình. Đưa tay lên dụi mắt, cô khó chịu quờ quạng tìm điện thoại.
"Alo!"
Đầu dây bên kia vang lên giọng nói tức giận, đanh đá của một người phụ nữ.
"Thẩm Yên Tử! Mày chết ở đâu rồi? Con gái con đứa qua đêm bên ngoài, mày muốn bôi tro trét trấu lên mặt tao có đúng không hả?"
Yên Tử bị giọng nói đó làm cho tỉnh ngủ. Bật người ngồi dậy, cô đưa tay vén tóc lên rồi vội vàng trả lời.
"Con... Con ngủ bên nhà Mỹ An. Mẹ đừng lo, con sẽ về ngay."
"Cút về đây, tao sẽ cho mày biết tay."
"Dạ vâng!"
Tắt máy, Yên Tử thở dài, đôi mắt xinh đẹp nhìn một lượt khung cảnh xung quanh. Chăn gối lộn xộn, quần áo vứt bừa bãi trên sàn. Còn có...
Nhìn vết máu đỏ tươi trên tấm ga trải giường, cô dần nhớ lại mọi chuyện xảy ra. Đêm qua... Cô đã...
"Mẹ nó! Chắc chết mất... "
Vậy là đêm qua,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-tinh-yeu-nam-lay-tay-anh/3033115/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.