Theo lời dặn dò của Cố Đình Duy, Tống Thành ra ngoài rồi mang về cho Yên Tử một bộ quần áo mới. Lúc Cố Đình Duy quay trở về phòng, cô đã ngồi trên ghế đợi sẵn.
Nhìn thấy anh, cô liền vội vã chạy đến hỏi.
"Sao hả? Anh... không bán đứng tôi đó chứ?"
Cố Đình Duy nheo mắt nhìn cô, tự dưng lại thấy không cầm lòng được mà muốn trêu chọc cô một chút. Đôi mắt lạnh lùng khẽ chớp một cái, anh thở dài lắc đầu.
"Bọn họ... đều biết cả rồi."
"Gì chứ? Biết cả rồi sao?"
Yên Tử trợn mắt nhìn anh. Rõ ràng lúc nãy anh đã hứa sẽ giúp cô giữ bí mật, vậy mà bây giờ, tại sao...
"Anh... Anh đã nói sẽ giữ bí mật cho tôi rồi mà."
"Haizzz! Cô ngây thơ quá rồi đó. Bọn họ là ai chứ, dễ dàng bị cô qua mặt như vậy sao?"
Yên Tử không trả lời, đôi mắt xinh đẹp hiện rõ sự sụp đổ. Họ đều đã biết cả rồi, biết cô không phải là Thẩm Yên Lam... Vậy thì... họ sẽ xử trí cô thế nào đây.
Cô không thể trở về nhà họ Thẩm. Bởi nếu trở về đó, cô chắc chắn sẽ bị họ bán đi. Còn nếu như ở lại đây, cô cũng không biết được đám người Cố gia này sẽ xử lí cô thế nào nữa. Tiến một bước là vực thẳm, lùi một bước lại là biển sâu. Lần này thì cô đúng là tiến thoái lưỡng nan, tự đưa mình vào ngõ cụt thật rồi.
"Không được! Trước khi họ xử lý tôi thì tôi vẫn nên tự mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-tinh-yeu-nam-lay-tay-anh/3033105/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.