Nghe xong lời của Tống Thành, sắc mặt Cố Đình Duy vẫn không có gì thay đổi. Chỉ là tự dưng trong lòng lại thấy có chút chột dạ. Nói thẳng ra thì anh và Yên Tử chẳng có liên quan gì với nhau.
Hai người họ không phải tình nhân cũng chẳng phải vợ chồng. Dù có là vợ chồng trên danh nghĩa thì cũng là Thẩm Yên Lam chứ không phải là cô. Vậy cho nên, dù cho cô có nhìn thấy thì cũng đã sao đâu. Nhưng mà tại sao, anh lại vẫn thấy có chút bất an trong lòng.
"Tổng Giám đốc à! Chúng ta có... "
"Về nhà!"
"À... Vâng!"
Chiếc xe sang trọng khởi động rời đi. Cố Đình Duy ngồi trong xe lạnh lùng đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ. Hình như lúc nãy, Tống Thành có nói, cô đang đi cùng với Cố Đình Phong. Chẳng lẽ là sợ thân phận bị lộ nên muốn tìm người để làm chỗ dựa hay sao... Thật tâm cơ...
Lúc anh trở về, căn nhà vẫn giữ nguyên vẻ yên ắng vốn có. Tống Thành đẩy xe đưa anh vào thang máy riêng để lên phòng. Sau khi đưa anh đến nơi an toàn, cậu trợ lý "đáng yêu" ấy cũng vội vàng rời đi. Bởi lẽ, chuyện vợ chồng nhà người ta, cậu ấy không nên xen vào kẻo lại gây họa.
Ngồi một mình trong căn phòng ngủ quen thuộc, nhìn thấy chiếc váy cưới trắng tinh vẫn còn đang được treo trên đó, bất giác, anh lại thấy không vui. "cô vợ" mới vào cửa này của anh thật sự là to gan lớn mật. Đã giả mạo để gả đến đây thì cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-tinh-yeu-nam-lay-tay-anh/3033100/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.