Ở bên ngoài cửa sổ trời trong và nắng ấm, gió thổi nhẹ vào mặt, một chiếc màu đen dừng ở cửa bệnh viện, ngầm chịu đựng những cái liếc mắt , một chiếc xe sang trọng như vậy dừng ở cửa bệnh viện, làm sao không làm người khác chú ý chứ?
Có rất nhiều người hiếu kỳ muốn nhìn xuyên qua cửa sổ xe xem thử mặt mũi người bên trong như thế nào? Thế nhưng, bất luận thế nào, cũng nhìn không thấy, chỉ nhìn thấy một mảng thủy tinh đen thui.
Nhìn thấy ánh nắng bên ngoài ấm áp, thế nhưng lúc này Triệu Ngọc Văn không hề cảm nhận được dù chỉ một chút, cả người cô rét run, trong lòng càng hoảng loạn đến khó hiểu.
Nâng tầm mắt lên nhìn lái xe ngồi ở phía trước, ánh mắt tinh ranh, trong mắt cảnh cáo của người lái xe hung ác khiến cô sợ, cho nên, cô không dám làm bất kỳ động tác nào.
Hai người lúc nãy có nói, là Cận Thế Phong, cô cũng đã đã biết, lần này, chỉ sợ không thoát khỏi.
Lúc này, cửa xe chầm chậm mở ra, sau đó một dáng người tao nhã bước vào bên trong xe, ngẩng đầu, ánh mắt chào đón chính là một khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần, vẻ đẹp thuần khiết, thanh thuần giống như tinh linh trong rừng.
Yên lam ngồi kế bên Triệu Ngọc Văn, nhìn không chớp mắt, trang trọng thanh lịch, vẻ đẹp đó càng khiến Triệu Ngọc Văn hận đến nghiến răng nghiến lợi, ông trời thật không công bằng, người đàn bà trước mắt này dự vào cái gì chứ! ! Cô ta xuất thân trong một gia đình nghèo khổ bần hèn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-tinh-nhan/1230549/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.