Dọc theo đường đi, Cận Thế Phong phóng xe đi rất nhanh, liên tục vượt mấy cái đèn đỏ, thế nhưng hắn lại hoàn toàn không chú ý tới những điều đó... Nhất định là Lam Lam đã xảy ra chuyện gì đó, bằng không, nàng nhất định sẽ gọi điện lại cho hắn. Coi như là điện thoại công cộng, nàng cũng sẽ gọi tới. Bởi vì nàng biết, mình sẽ lo lắng. Thế nhưng, bây giờ
lại...Cận Thế Phong không dám nghĩ tiếp nữa.
Hắn có một loại cảm giác, nếu như hắn không đuổi theo, hắn sẽ vĩnh viễn mất đi Lam Lam.
Hắn cảm giác được hơi thở của nàng, dáng vẻ tươi cười của nàng cũng càng xa rời mình, trong lòng rối rắm khiến cho hắn không dám nghĩ tiếp nữa.
Ô tô phóng như bay ở trên đường, tựa như mọi thứ xung quanh đã không còn tồn tại nữa, hắn một lòng chỉ muốn chạy tới chỗ Yên Lam, bởi vì Lam Lam cần hắn.
Chiếc xe cứu hỏa đỗ trước cửa khách sạn 'Duyệt Khải' như kim châm xuyên qua kính mắt Cận Thế Phong, hình ảnh những đội viên cứu hỏa đồng phục đỏ trực tiếp đập vào đôi mắt kinh hoảng của hắn cùng bác Trương.
"Thiếu gia, đây là..." Bác Trương lo lắng hỏi.
"Bác Trương, trước tiên đừng hoảng sợ, chúng ta vào xem sao, có lẽ Lam Lam không có chuyện gì đâu." Cận Thế Phong an ủi bác Trương, nhưng mà liền ngay cả chính hắn cũng không tin vào những lời mình nói.
Đi vào đại sảnh khách sạn, Cận Thế Phong trông thấy có một người đang chỉ huy, liền bước đến phía trước, hỏi, "Xin lỗi, tôi muốn hỏi một chút, ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-tinh-nhan/1230483/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.