Nhìn Yên Lam ân cần gắp thức ăn, trong ngực Cận Thế Phong có một dòng nước ấm chảy qua. "Đừng có gắp cho anh nữa, em cũng ăn đi! " Cận Thế Phong nói, liền gắp một đũa thức ăn đặt vào trong bát của Yên Lam, rồi hai người nhìn nhau khẽ cười. Thế này là hạnh phúc, là thứ đã chờ mong bấy lâu.! Cận Thế Phong thở dài thỏa mãn.
Sau khi ăn tối, Yên Lam tựa như một con mèo nhỏ thỏa mãn tưạ vào ghê sofa trong phòng khách, híp mắt thích thú, nhìn bóng lưng đang thu dọn bàn ăn.
"Chơi suốt một ngày, em lại vừa chuẩn bị cơm nữa, mệt chết đi rồi, để anh thu dọn bàn ghế, chén bát cho?" Yên Lam vốn lúc đó đang thu dọn bát đã nghe thế nhất thời kinh sợ, "Anh sẽ
rửa bát?" Nhìn Cận Thế Phong một cách khó tin, giống như đang nhìn một sinh vật lạ. Hắn chính là tổng tài của một tập đoàn, vậy mà phải rửa bát, nếu như nói ra ngoài, có ai tin không?
"Thái độ của em là thế nào! Giống như anh là quái vật vậy. Anh không phải đã nói lúc anh học đại học hàng ngày ở ký túc xá anh vẫn tự nấu ăn đấy thôi, vậy anh làm sao mà chưa từng rửa bát được!" Cận Thế Phong vừa cười vừa nói. Vì vậy, người đang thu dọn toàn bộ
chén bát trên bàn chính là đường đường tổng tài tập đoàn "Khải Thành" của chúng ta. Nghĩ
đến sự quan tâm, chăm sóc của Cận Thế Phong, Yên Lam không nhịn được phải mỉm cười.
Cận Thế Phong thực sự thay đổi rất nhiều, Yên Lam thầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-tinh-nhan/1230449/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.