Khó khăn lắm anh mới có thể dỗ dành cô ngủ được. Anh biết đây chính là một cú sốc đối với cô, hơn ai hết, anh biết rõ là cô mong chờ đứa bé này chào đời như thế nào mà. Bây giờ đứa bé mất đi thì không chỉ cô mà chính anh cũng đau đớn như mất đi khúc ruột của chính mình.
Ngày hôm sau, Châu quản gia mang đồ đạc và thức ăn tới cho hai người. Lúc này anh đã thức dậy rồi nhưng còn Tư Duệ thì dường như vẫn đang ngủ.
-"Thiếu gia! Cậu về nhà tắm rửa rồi nghỉ ngơi chút đi. Để tôi ở đây chăm sóc cho thiếu phu nhân cho."
-"Không được. Tư Duệ mới tỉnh lại đêm qua, tinh thần của cô ấy còn chưa ổn định. Tôi phải ở đâu trông chừng cô ấy."
Cả đêm hôm qua Tư Duệ liên tục gặp ác mộng khiến cố nhiều lần tỉnh giấc, cả đêm thổn thức đều không thể ngủ ngon. Bây giờ cô ngủ rồi thì anh lại muốn ở bên cạnh chăm sóc cho cô. Nhưng lại nghĩ tới những kẻ đã khiến cô thành ra nông nỗi như thế này, anh liền nói:
-"Vậy ông ở đây chăm nom cô ấy giúp tôi. Tôi có chuyện cần phải đi xử lí một chút. Có chuyện gì thì gọi ngay cho tôi."
-"Vâng, thiếu gia cứ yên tâm. Tôi sẽ chăm sóc chu đáo cho thiếu phu nhân."
Dứt lời, Chu Thiệu Huy liền rời khỏi bệnh viện và đến thẳng căn cứ Hắc Bang của Mạc Ninh.
-"Cậu đến rồi đấy à? Tư Duệ cô ấy sao rồi?"_______Mạc Ninh hôm qua rời khỏi bệnh viện liền tới đây ngay bởi vì anh cũng muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-tinh-nhan-voi-tong-tai-ac-ma/787099/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.