Tư Duệ biết rằng Lý Nhã Hân cô ta đang lên cơn điên rồi. Nhìn cô ta bây giờ đầy rẫy âm mưu, hận thù và rất đáng sợ. Điều cô lo lắng nhất bây giờ là cô không biết phải làm gì, không biết chỗ này là ở đâu và không biết làm sao để thoát khỏi nơi quái quỷ này nữa.
-"Nhã Hân! Cô làm ơn hãy tỉnh táo lại đi. Thiệu Huy với cô đã là quá khứ rồi. Bây giờ cho dù cô có làm gì đi chăng nữa thì hai người vẫn chỉ là có duyên nhưng không có phận mà thôi, cho dù không có tôi thì anh ấy vẫn sẽ không thể yêu cô được nữa đâu. Bởi vì anh ấy vì cô mà đã chịu tổn thương quá nhiều rồi. Xin cô hãy bình tĩnh lại và tha cho tôi đi mà! "
Tư Duệ hết mực cầu xin lòng vị tha của Nhã Hân.
-"Cô im đi. Cô có gì hơn tôi mà cô đòi lên mặt dạy đời tôi hả? Cũng tại cô cả, tại cô mà tôi mất Thiệu Huy, tại cô mà con tôi mới chết."
Nhã Hân gằn giọng quát lớn lên.
Tư Duệ nghe vậy lại nói tiếp:
-"Tôi không có giết con cô! Chính lòng đố kỵ của cô đã hại chết đứa bé. Chính cô vì muốn vu oan cho tôi nên mới hi sinh đứa bé còn là cục máu đỏ hỏn của mình. Không phải lỗi của tôi."
-"Là lỗi của mày. Nếu con của tôi cũng không có cơ hội được chào đời thì đứa bé trong bụng cô cũng đừng mong được chào đời."
Nhã Hân vừa nói vừa cầm sợi dây thừng lại gần chỗ cô. Tư Duệ vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-tinh-nhan-voi-tong-tai-ac-ma/787093/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.