Hôm đó Tư Duệ về nhà thì cứ như người mất hồn. Cô đang mải suy nghĩ về đề nghị của mẹ chồng. Cô biết là bây giờ nếu cô không đồng ý thì mẹ sẽ không để cho cô được yên nhưng cô cũng không muốn phải sống chung với Nhã Hân. Không phải là cô có tật giật mình, cô và Tuấn Kiệt có mối quan hệ trong sáng và cô đã vạch rõ ranh giới giữa hai người rồi, đó là quan hệ đồng nghiệp, bạn bè. Thế nhưng ai mà biết được qua câu chuyện của mẹ và Nhã Hân thì mối quan hệ này sẽ trở thành cái gì. Lúc đó mọi chuyện sẽ rối tung lên. Vậy thì tốt nhất là cô nên nhượng bộ, để cô ta chuyển tới đây sống. Tuy rằng sẽ không thoải mái gì nhưng cô nghĩ đi nghĩ lại thì đứa bé dù sao cũng là cốt nhục của anh, quãng thời gian đầu mới mang thai, cô cũng không có anh bên cạnh, cô hiểu cảm giác của Nhã Hân lúc này tủi thân biết chừng nào.
-"Tư Duệ! Tư Duệ! "
Anh vừa về tới nhà, nhìn cô như người mất hồn, anh gọi liên tục nhưng không thấy cô có phản ứng nào cả.
-"............."
-"Tư Duệ à! Em đang suy nghĩ cái gì mà tập trung thế?"_______Anh khua khua tay trước mặt cô, nói.
Lúc này Tư Duệ mới "thức tỉnh" cô giật mình khi nhìn thấy anh đang nhìn mình chằm chằm.
*choang
Đĩa salad cô cầm trên tay từ đó mà rơi xuống đất vỡ tan. Tư Duệ nhanh ngồi xuống nhặt mảnh vỡ rơi trên sàn bếp. Anh thấy vậy cũng ngồi xuống, anh nói:
-"Em cẩn thận đó. Để anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-tinh-nhan-voi-tong-tai-ac-ma/787084/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.