Suốt 3 hôm nay, cô không thấy anh tới thăm cô, chỉ toàn là bác quản gia hoặc người làm thay nhau đến chăm sóc cho cô. Kể từ sau đêm hôm cô nhập viện thì anh hoàn toàn biến mất, cô chưa nhìn thấy mặt mũi anh lần nào. Hôm nay chính là ngày cô được xuất viện trở về nhà, cô mong chờ anh sẽ tới nhưng càng mong chờ nhiều thì càng thất vọng nhiều. Chỉ có bác quản gia và một chị giúp việc tới đón cô.
-"Bác Châu! Thiệu Huy anh ấy...không tới ạ?"
-"À, cậu ấy đi công tác bên Pháp rồi nên chỉ có tôi và tiểu Liên tới đón tiểu thư thôi. Tôi cũng giúp cô xin nghỉ ở bệnh viện rồi. Cô mới bị động thai nên cần ở nhà tĩnh dưỡng và an thai."
-"Vậy bao giờ anh ấy về ạ?"
Tư Duệ không suy nghĩ gì liền hỏi.
-"Cái này tôi cũng không rõ nữa. Nếu tiểu thư nhớ thiếu gia thì có thể gọi cho cậu ấy mà."
Bác quản gia mỉm cười đáp lại, ông nghĩ là chắc cô đang nhớ anh nên mới có vẻ mong chờ thế này.
-"Vâng, cháu hiểu rồi ạ."
Tư Duệ buồn bã đáp lại.
Về đến Dạ Nguyệt Viên, tiểu Liên dìu cô lên phòng rồi giúp cô mang đồ lên phòng luôn. Căn phòng trống trơn không có chút hơi ấm nào. Anh đi công tác nhưng cũng không gọi cho cô cuộc điện thoại nào cả. Có lẽ anh thực sự cũng chẳng quan tâm đến đứa bé này, hoặc là anh còn giận cô chuyện hôm trước.
-"Lam tiểu thư, tôi mang lên cho cô chút cháo bào ngư, cô ăn đi rồi còn uống thuốc. Là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-tinh-nhan-voi-tong-tai-ac-ma/787061/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.