Sau khi Lục Cẩn Hiên và vợ tổ chức đám cưới không lâu, Lục Tử Tiệp cũng dẫn bạn gái về nhà. Lục gia giống như có truyền thống thích người thường, cha mẹ Lục không nói gì, chỉ nhìn xem con dâu thật lòng hay không.
Chu Lệ căng thẳng đến nỗi cả người cứng đờ:
“Cô chú khỏe, cháu tên Chu Lệ ạ!”
Lục Kình nheo mắt nhìn con trai út, thấy thằng bé mặt mũi cũng căng thẳng thì cười nói:
“Chào cháu, đừng sợ, cô chú rất dễ tính.”
Chân Chu Lệ run lẩy bẩy, lần đầu tiên tiếp xúc với những huyết tộc khác ngoài Lục Tử Tiệp, cô sợ muốn chết, sợ họ đột nhiên không kiềm chế được xông lên cắn nát cổ cô.
Trong lúc cô không biết phải làm sao, Lục Tử Tiệp lén lút tới gần rồi nắm chặt tay cô. Hơi ấm từ lòng bàn tay cậu như tiếp thêm sức mạnh cho cô vậy.
Thiếu niên nghiêng đầu về phía Chu Lệ, hỏi:
“Chẳng phải trước khi đưa chị đến đây chị vỗ ngực nói không sợ à?”
Chu Lệ nhỏ giọng mắng:
“Nhiều chuyện! Im lặng đi!”
Cô đã tham khảo Vân Mộng rồi, tuy rằng nghe nói huyết tộc không độc ác như cô nghĩ, nhưng cứ phải đề phòng cho chắc ăn.
Buổi ra mắt của cô không được thuận lợi lắm, bởi vì mối quan hệ giữa Lục Kình và Lục Tử Tiệp luôn rất xấu nên họ chẳng biết nên nói gì với nhau. Đến tận lúc rời khỏi biệt thự Lục gia rồi, Chu Lệ mới hỏi cậu:
“Sao vậy? Có phải có khúc mắc gì với ba không?”
“Không hẳn.”
Mặc dù ngoài mặt thì trả lời như thế, nhưng rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-tinh-nhan-sa-vao-vong-tay-cua-ac-ma/1730025/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.