Tiếng khóc của hai đứa nhỏ càng lúc càng khó nghe, Vandelisa không biết phải làm sao, chỉ còn cách trả lại ý thức cho Vân Mộng. Khi Vân Mộng ôm chúng đáp xuống đất, Lục Cẩn Hiên cũng xông qua đỡ lấy cô.
“Em không sao chứ?”
“Em vẫn ổn.”
Vân Mộng ôm hai đứa nhỏ, nhẹ giọng dỗ dành. Chúng đang khóc mặt mũi đỏ bừng nhưng vừa nghe thấy giọng cô thì liền nín ngay.
Vừa rồi, các huyết tộc khi nghe thấy tiếng khóc cũng khá hoang mang. Ngay khoảnh khắc ấy, họ mới phát hiện ra một trong hai đứa con của Vandelisa dường như đã thừa hưởng số mệnh của cô ta, thân phận quân vương này được công nhận từ trong máu của họ.
Sự im lặng bao trùm toàn bộ hòn đảo, nơi này hiện tại đã bị phá hủy gần nửa, khắp nơi đều là xác chết, Vân Mộng tựa vào người Lục Cẩn Hiên, thấp giọng hỏi họ:
“Rốt cuộc các người muốn gì? Muốn huyết tộc diệt vong sao?”
Trước câu hỏi của cô, mọi người im lặng không đáp. Tên quốc sư trốn tít ở phía sau bị một đám huyết tộc nhìn chằm chằm. Họ hỏi hắn:
“Quốc sư, ông dựa vào năng lực tiên đoán, nói với chúng tôi rằng con của Vandelisa sẽ gây tai họa, vậy thì xin hỏi chuyện vừa rồi là sao?”
“Đó rõ ràng là dấu hiệu của một vị vua được lựa chọn!”
Đám huyết tộc sắc mặt tối sầm lại, lộ ra răng nanh dữ tợn. Bởi lẽ họ đến đây chiến đấu với niềm tin chỉ cần bắt được Vandelisa và con của cô ta, vậy thì tương lai sẽ được yên bình! Sau trận chiến ở đất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-tinh-nhan-sa-vao-vong-tay-cua-ac-ma/1730020/chuong-99.html