Trong chớp mắt khi rơi vào cái ôm ấm áp của Lục Cẩn Hiên, ý thức của Vân Mộng đã trở lại. Nhưng cô sợ rằng hạnh phúc hiện tại sẽ rất ngắn ngủi, Vandelisa mất quyền khống chế cơ thể này chỉ vì trận chiến vừa rồi khiến cô ta bị đuối sức mà thôi. Cô dành thời gian quý báu mà mình có được nói với Lục Cẩn Hiên:
“Không phải lỗi của anh, đừng tự trách, hứa với em, sau này đừng liều lĩnh nữa được không? Em rất sợ khi nhìn thấy anh mạo hiểm đến tìm em. Nếu lúc ấy Vandelisa có ác ý với anh thì phải làm thế nào?”
Vân Mộng vừa nói, hốc liền đỏ hoe. Lần thứ nhất đánh Lục Cẩn Hiên gục ở hang động cô còn chưa nhận ra anh nên không tính. Nhưng vừa rồi cô đã cố sức ngăn cản, vậy mà Vandelisa vẫn khiến anh bị thương. Chuyện này đối với cô rất khó chấp nhận.
Cô đưa tay lau vết máu ở trên mặt Lục Cẩn Hiên, nhón chân hôn nhẹ lên môi anh rồi nói:
“Đừng đến tìm em nữa.”
“Anh muốn đưa em về.” Lục Cẩn Hiên lắc đầu cự tuyệt. “Em ở bên ngoài sẽ rất nguy hiểm.”
“Cẩn Hiên.”
Vân Mộng sờ khuôn mặt anh, không kiềm được nước mắt:
“Em đã chứng kiến sức mạnh của Vandelisa, thật sự rất khủng khiếp, vả lại cô ta sẽ không để cơ thể này bị thương đâu. Em sẽ thử cố gắng đoạt lại cơ thể, cho đến khi đó, anh đừng đến tìm em.”
Cô muốn tự mình trở về khi có đủ năng lực khống chế Vandelisa, hoặc ít nhất là thỏa hiệp được với cô ta. Không sợ bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-tinh-nhan-sa-vao-vong-tay-cua-ac-ma/1730009/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.