Dưới sự đốc thúc của Phùng Linh An, tế đàn chẳng mấy chốc đã bị bao quanh bởi mùi máu tươi đậm đặc, trong miệng chúng lẩm bẩm những âm thanh mà Vân Mộng nghe không hiểu, tràng cảnh hết sức quái dị.
Tim Vân Mộng đập mỗi lúc một nhanh và mạnh, dưới chân cô đã thấm đầy máu của huyết tộc. Sau khi tế đàn được nhuộm đỏ, những huyết tộc kia lần lượt quỳ xuống đất. Vân Mộng cựa quậy thân mình, nhưng càng động đậy, rễ cây đang quấn lấy cô càng siết mạnh hơn.
Cơn đau dữ dội bất ngờ đổ ập đến khiến Vân Mộng phải hét ra tiếng, cái thứ khốn kiếp này đang hút máu của cô, từ khắp nơi trên cơ thể! Một lượng lớn máu từ người cô bắt đầu chảy dọc xuống thân cây và trộn lẫn vào thứ chất lỏng sền sệt đỏ sẫm dưới chân.
Hai mắt Vân Mộng đảo qua đảo lại xung quanh, cô hiện tại rất sợ, nếu Lục Cẩn Hiên không đến kịp thì phải làm sao bây giờ? Cơn đau cắt da cắt thịt vẫn tiếp tục khiến cô sắp mất đi tri giác, hình ảnh trước mắt ngày càng mờ ảo.
Phùng Linh An vô cùng cung kính quỳ xuống đất, miệng lẩm bẩm:
“Chủ nhân vĩ đại của tôi, tôi dâng cho ngài tế phẩm quý báu nhất, cầu mong ngài hãy trở lại dẫn dắt đồng tộc đi đến vinh quang.”
Lúc này, xung quanh tế đàn đã bị vây kín bởi huyết tộc, trên thân họ đều tản ra mùi máu tanh, những ngày này giết chóc đã tích tụ không ít sát khí.
Một huyết tộc tóc bạc đi đến chỗ tế đàn, cẩn thận đặt hộp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-tinh-nhan-sa-vao-vong-tay-cua-ac-ma/1729998/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.