Vân Mộng không biết bản thân rốt cuộc đang ở nơi nào, nhìn Lục Tử Tiệp đã mất đi ý thức bên cạnh, nước mắt bất giác tràn ra:
“Tử Tiệp bị thương rồi, bọn em hình như đang ở trên đường cao tốc. Em không biết lái xe, làm sao đưa em ấy đến bệnh viện bây giờ?”
Khi nghe được em trai gặp chuyện, Lục Cẩn Hiên nhíu chặt mày:
“Gửi định vị qua cho tôi trước, còn nữa, em đừng dừng xe lại, nhìn phía sau xem. Nếu có chiếc xe nào sắp đến gần, lập tức đạp chân ga đi thẳng cho tôi, em làm được không?”
“Có một chiếc xe đang đến gần, nhưng sao không nhờ họ giúp?” Vân Mộng nói nhanh, nhìn con dao cắm trên ngực Lục Tử Tiệp, cô vô cùng sợ hãi: “Tử Tiệp mất máu nhiều quá.”
“Nghe lời tôi, tên nhóc đó chỉ mất máu thì không chết được. Hiện tại nếu người tiếp cận em là người xấu thì phải làm sao? Đừng dừng lại, đi tiếp đi. Tôi sẽ hướng dẫn em lái xe.”
Lục Cẩn Hiên vừa nói chuyện điện thoại vừa nhìn định vị, sau đó điên cuồng tăng tốc rồi lao nhanh về phía của Vân Mộng. Trong quá trình anh đuổi đến nơi, Vân Mộng đã chạy được thêm một đoạn rất xa. Cô chỉ biết đi thẳng, giữ khoảng cách với những chiếc xe trên đường cao tốc, báo cáo lại tình hình qua điện thoại cho Lục Cẩn Hiên.
Chừng nửa tiếng sau, một chiếc xe màu đen chạy ngược chiều đột nhiên lao đến làm Vân Mộng nín thở:
“Cẩn Hiên? Là anh sao?”
Lục Cẩn Hiên nói:
“Đừng sợ, là tôi, em đạp phanh, dừng lại đi.”
Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-tinh-nhan-sa-vao-vong-tay-cua-ac-ma/1729953/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.