Nằm trong chăn ấm nệm êm, Vân Mộng mơ mơ màng màng ngủ mất. Cô mơ thấy mình trở về cái đêm tối hơn hai tháng trước. Người đàn ông xa lạ kia lôi cô vào trong hẻm, đôi mắt thoáng qua trong ký ức ấy tựa hồ, rất giống… Lục Cẩn Hiên?
Vân Mộng hoảng hốt bật dậy, ánh nắng bên ngoài nhàn nhạt xuyên qua khe hở của rèm cửa chiếu vào trong phòng và lan đến góc giường. Cô nhìn chằm chằm vào khoảng không trước mắt, tự hỏi rốt cuộc Lục Cẩn Hiên có bí mật gì...
Sau khi vệ sinh cá nhân xong, cô mở điện thoại lên thì thấy có thông báo chuyển tiền từ Lục Cẩn Hiên. Cô đưa tay ấn vào kiểm tra, màn hình hiển thị số dư trong tài khoản có chút dài. Cô thử dụi mắt nhìn vài lần, không nhìn nhầm, vậy là ông chủ của cô chuyển nhầm rồi sao? Số tiền này nhiều hơn một con số 0 so với mức lương đã thỏa thuận!
Đang định ra ngoài tìm hỏi Lục Cẩn Hiên, anh đột nhiên mở cửa vào phòng, bộ âu phục màu nâu trên người càng tôn lên làn da trắng đến khó tin của anh. Anh nhàn nhạt hỏi:
“Đã khỏe chưa?”
“Em khỏe hơn nhiều rồi, nhưng mà Lục tổng, hình như anh chuyển dư một số không.” Vân Mộng đưa điện thoại lên cho anh xem.
“Không dư, tiền đó là bồi thường cho em.” Anh chỉ vào ngực cô. “Bảo hiểm lao động.”
“Nhưng…”
Ánh mắt của anh đột nhiên trở nên lạnh lùng làm cô phải ngậm miệng lại ngay lập tức. Được rồi, cô quả thật không nên quá để ý đến chuyện tiền nong khi đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-tinh-nhan-sa-vao-vong-tay-cua-ac-ma/1729945/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.