Nắng chiều nhuộm đỏ chân trời, Lục Kình ở trong biệt thự quan sát một lúc rồi nói:
“Ba đi cùng con cho an toàn.”
Lục Cẩn Hiên lập tức từ chối:
“Không cần, ba ở bên cạnh mẹ đi.”
“Được rồi, tuy rằng ba biết năng lực của con, nhưng nếu bị thương thì sẽ lâu hồi phục hơn một ma cà rồng thuần huyết, con phải cẩn thận.”
Lục Kình thấy con trai im lặng chuẩn bị rời đi thì hỏi:
“Mấy ngày trước có vài người ngỏ ý liên hôn với gia đình chúng ta, con nghĩ sao?”
Liên hôn? Lục Cẩn Hiên nghe ba mình nói mà không khỏi buồn cười:
“Những ma cà rồng thuần huyết ấy nghĩ rằng bản thân cao quý và luôn khinh thường nhân loại, chẳng lẽ họ quên rằng con và Tử Tiệp cũng có một nửa dòng máu nhân loại?”
Mẹ của Lục Cẩn Hiên đã từng phải chịu vô số khinh miệt từ các dòng tộc khác chỉ vì là người thường, bây giờ họ còn có mặt mũi đến đây xin liên hôn, đúng là một đám khốn kiếp!
Lục Kình bật cười trong chua xót:
“Ai cũng muốn duy trì nòi giống, nhưng lại không thích con người. Họ nhắm đến con và Tử Tiệp cũng đúng, ít ra hai đứa còn có một nửa là huyết tộc, họ sẽ không cảm thấy dơ bẩn nếu kết hôn với hai đứa.”
Nghe đến đây, lửa giận của Lục Cẩn Hiên bùng lên dữ dội:
“Bảo họ cút xa khỏi con một chút!”
Bất kể là ai cũng sẽ nổi điên nếu bản thân bị xem như một món hàng, một công cụ dùng để sinh đẻ. Lục Cẩn Hiên có tôn nghiêm của chính anh, đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-tinh-nhan-sa-vao-vong-tay-cua-ac-ma/1729939/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.