Diệu Tinh đứng ở bên cửa sổ, bên ngoài trời đã bắt đầu sáng lên. Từ sau khi từ nhà trọ của Tiêu Lăng Phong trở về, cô liền không còn thấy buồn ngủ nữa. Đồng dạng, đứng ở cửa sổ, cô có thể nhìn thấy xe của Tiêu Lăng Phong đậu ở chỗ đó.
Haiz... Thở dài một hơi thật sâu, Diệu Tinh xoay người lại đi tới giữa phòng khách. Cô rót một ly rượu cho mình, ngay sau đó lại châm một điếu thuốc, hít một hơi thật sâu. Theo như bình thường cô lại ho khan, nhưng cô lại không dập tắt thuốc lá giống như trước, mà lại dùng sức hít thêm một hớp thuốc lá nữa. Sau đó cô lại dùng lực khạc ra, giống như muốn khạc hết những phiền muộn trong lòng ra ngoài hết vậy.
"Không có em, cuộc sống của anh sẽ không có bất kỳ ý nghĩa gì nữa!"
"So với em, nguyên tắc kia, @MeBau*[email protected]@ căn bản không hề quan trọng!" Những lời nói của Tiêu Lăng Phong vẫn không ngừng vang vọng lại ở bên tai của cô., Diệu Tinh xoa xoa tóc đầy vẻ phiền não, đi vào trong phòng tắm. Trình Diệu Tinh, mày hãy bình tĩnh lại một chút đi có được không? Chẳng lẽ mấy câu nói đầy cảm tính kia của anh ta mà mày lại đã liền dao động rồi sao!
"Không, chuyện này là không thể nào!" Những ngón tay của Diệu Tinh chống vách lên tường từ từ nắm lại thành quyền. Nhiều tổn thương như vậy, làm sao chỉ vì mấy câu nói kia của anh ta mà đã có thể phai mờ đi được. Trình Diệu Tinh, mày hãy nhanh chóng tỉnh táo lại ngay lập tức đi thôi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-tinh-nhan-nguoi-tinh-hop-dong-cua-tong-giam-doc-bac-tinh/1211433/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.