Ầm! Một tiếng sấm vang lên. Người đang ngủ ở người trên giường cũng ngay sau đó bị giật nảy mình. Theo bản năng, hai bàn tay nhỏ bé ở dưới lớp chăn mỏng liền nắm thật chặc thành quả đấm.
"Mẹ, cứu con, con thật là đau..." Một tiếng khóc thê thảm đồng thời vang lên.
Tia chớp chớp lóe chớp lóe xuyên thấu qua cửa sổ chiếu vào bên trong căn phòng. Ánh sáng theo tia chớp lóe lên trong phòng, tạo thành ánh sáng trắng chói mắt, làm cho người trong giấc mộng liền mơ thấy ánh đèn pha xe ô tô chói mắt...
"Cứu mạng..." Tiếng kêu đầy bất an bị tiếng sấm bao phủ. Những giọt nước mắt lớn chừng hạt đậu từ trong tròng mắt chảy xuống. Ở trong tiếng mưa rơi ào ào, tiếng bánh xe xẹt qua mặt đất tạo thành âm thanh bén nhọn chói tai. Tiếng xe chạy càng ngày càng gần...
"Không muốn, đừng tới đây..." Diệu Tinh run rẩy.
"Trình Diệu Tinh, @MeBau*[email protected]@ tôi muốn cô nợ máu phải trả bằng máu..." Giọng nói lạnh như băng mang theo hận ý nồng đậm...
Rầm! Tiếng thân thể bị va chạm tung lên, sau đó rơi xuống trên mặt đất. Máu tươi trong nháy mắt xông ra. Dưới ánh sáng của tia chớp, người vừa bị đụng vào, thỉnh thoảng nhìn giống như là Mộ Thần, thỉnh thoảng lại biến thành chính cô...
"A!" Diệu Tinh lớn tiếng kêu lên, từ trên giường ngồi bật dậy. Giờ phút này, mồ hôi đã thấm ướt đầy quần áo của cô, sợi tóc dính bết vào trên mặt của cô. Đã năm năm rồi... Không, là tám năm, hơn tám năm rồi, cơn ác mộng đáng sợ này, càng ngày càng nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-tinh-nhan-nguoi-tinh-hop-dong-cua-tong-giam-doc-bac-tinh/1211407/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.