Trong lúc nhất thời bầu không khí có chút an tĩnh dị thường. Tiêu Lăng Phong nhìn Diệu Tinh đầy vẻ bất an. Diệu Tinh cũng bị cử động đột nhiên của Tiêu Lăng Phong làm cho bị hù dọa.
"Diệu… Diệu Tinh, em đang nhìn cái gì vậy?" Cho tới bây giờ Tiêu Lăng Phong cũng cảm thấyc mình cũng chưa từng bao giờ căng thẳng đến như vậy.
"Không có gì đâu!" Diệu Tinh lắc đầu một cái, là mình nhìn lầm rồi sao? Nơi đó là vết thương do bị cào sao? Động tác của Tiêu Lăng Phong quá nhanh, làm cho cô có chút không dám tin tưởng vào chính những gì mà chính mình đã nhìn thấy lúc ấy.
Tiêu Lăng Phong đi qua một bên @MeBau*[email protected]@ an tĩnh ăn canh, đối với sự an tĩnh của Tiêu Lăng Phong, Diệu Tinh không phải là không có một chút hoài nghi nào. Tuy nhiên cô lại cũng không muốn đi truy cứu quá nhiều đến tận cùng, gần đây cô thật sự quá mệt mỏi. Diệu Tinh đi tới ngồi xuống phía đối diện với Tiêu Lăng Phong, những lười mà người giúp việc già đã nói với cô, quả thực cũng đã làm cho cô cảm thấy bị xúc động không ít. Đúng như vậy! Bọn họ cũng không thể nào vẫn cứ tiếp tục như vậy được. Thật rất vất vả hai người mới ở chung một chỗ như thế này, bất kể về sau dù có như thế nào, ít nhất hiện tại cũng cần phải biết quý trọng cho thật tốt.
"Về sau em không nên chạy đến đây một mình như vậy! Có chuyện gì nếu như không thể gọi được cho Liệt, thì em hãy gọi Ti Khiết! Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-tinh-nhan-nguoi-tinh-hop-dong-cua-tong-giam-doc-bac-tinh/1211376/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.