Diệu Tinh ngồi ở trong đại sảnh chờ Tiêu Lăng Phong ra ngoài, nhưng mà tựa như thời gian đã trôi qua thật lâu rồi, Diệu Tinh nhìn đồng hồ, đứng dậy. Chuyện lần này có chút nghiêm trọng. Ngay cả ông nội Tiêu Lăng Phong cũng nổi giận vì chuyện này. Diệu Tinh cảm thấy có chút kỳ quái. Nhà họ Lương và nhà họ Tiêu gần như là không hề lui tới với nhau, như vậy thì với Tịch Mạt, vì sao ông cụ Tiêu có thể sinh ra tức giận như vậy...
Đường Nhã Đình từ trong thang máy đi ra, @MeBau*[email protected] nhìn thấy bộ dạng Diệu Tinh thất thần như vậy, nụ cười càng phát ra nồng đậm, chắc là cô ta đang bị hao tổn tinh thần vì chuyện xảy ra trong bệnh viện ngày hôm qua đây mà! Ha ha... Trình Diệu Tinh, đây chỉ là vừa mới bắt đầu thôi, vậy mà mày đã không còn không làm chủ được tinh thần như vậy rồi! Như vậy, về sau này mày sẽ còn phải như thế nào nữa đây? Chẳng những tao sẽ đoạt lại Lăng Phong, tao sẽ còn sẽ làm cho các người phải căm hận lẫn nhau, cả đời sẽ không thể qua lại với nhau nữa kia.
"Tiểu thư Diệu Tinh! Đã lâu rồi không gặp!" Đường Nhã Đình cười vẻ đặc biệt xuân phong đắc ý (cười rất vui sướng). Trên mặt vẫn có một chút tiều tụy do bị bệnh đã lâu: "Thế nào mà cô lại ở nơi này một mình như vậy?"
"... Đã lâu không gặp!" [email protected]*dyan(lee^qu.donnn), Diệu Tinh cười cười vẻ lễ độ. Đối với người phụ nữ này Diệu Tinh thật sự hoàn toàn không cchút thiện cảm, lại càng không muốn đi để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-tinh-nhan-nguoi-tinh-hop-dong-cua-tong-giam-doc-bac-tinh/1211366/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.