Tiêu Lăng Phong đuổi theo Đường Nhã Đình, Hạ Cẩm Trình cũng nhanh chóng rời khỏi, Diệu Tinh đứng trong phòng tắm, từ từ cởi quần áo, soi gương, nhìn tấm lưng bầm đen. Đụng nhẹ một cái, Diệu Tinh đau đến nhíu mày.
Rầm! Không chút dấu hiệu nào, cửa phòng tắm bị đá mở văng ra. Quay đầu lại, nhìn thấy Tiêu Lăng Phong, Diệu Tinh bất giác lui về sau một bước.
“Anh làm gì đấy…” Diệu Tinh chưa hỏi xong, đột nhiên Tiêu Lăng Phong kéo Diệu Tinh vào ngực.
“Thế nào? Hiện tại đã biết sợ?” Tiêu Lăng Phong lạnh lùng hỏi. “Trình Diệu Tinh, lá gan cô cũng không nhỏ, cô dám gài bẫy tôi!” Thình lình anh ta bóp lấy cổ Diệu Tinh. “Nói, tại sao phải làm như vậy?”
“Tôi không có!” Diệu Tinh nắm lấy cổ tay Tiêu Lăng Phong. Đang bị cảm, cơ thể của cô còn rất yếu, hoàn toàn không có sức lực để tránh né. “Tiêu Lăng Phong, anh, anh buông tôi ra!”
“Trình Diệu Tinh, có gan gài bẫy tôi, thì cô cũng phải có gan gánh chịu!”
“Tiêu Lăng Phong… Khụ… Rõ ràng là tự anh muốn nhục nhã tôi, mới bị Đường Nhã Đình nghe thấy, chuyện này có liên quan gì đến tôi!” die*n-d*[email protected] Diệu Tinh giãy giụa, cổ áo mở rộng xuống bả vai, vùng đất mềm mại trong áo lót như ẩn như hiện giữa quần áo và những sợi tóc.
“Trình Diệu Tinh, coi như là vậy, thì cô cũng không quên được đê tiện đi dụ dỗ đàn ông, có phải không!” Tiêu Lăng Phong cắn răng, chỉ muốn cắt đứt cổ Diệu Tinh. “Sao cô có thể không biết tốt xấu đến như thế!”
“Tiêu Lăng Phong!” Diệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-tinh-nhan-nguoi-tinh-hop-dong-cua-tong-giam-doc-bac-tinh/1211189/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.