Nguyên Hạ hớt hải chạy về nhà, chưa đến cửa đã nghe thấy tiếng khóc của mẹ, cô vội vàng vào xem tình hình.
“Đứa con này, sao lại làm chuyện như thế hả? Con có phải muốn mẹ và cha con tức chết đúng không?”
Người phụ nữ trung niên với mái tóc đã hoa râm, vừa đánh vừa mắng người ngồi bên cạnh. Sắc mặt bà không tốt lắm, nhìn qua có phần nhợt nhạt, thần sắc mệt mỏi.
“Mẹ”
Nguyên Hạ vào tới, liền tiến đến chỗ bọn họ đang ngồi, xem xét tình hình.
“Hạ hạ về rồi, con mau ngồi. Anh con lại gây họa rồi”
“Mẹ, bình tĩnh đã, đừng tức giận kẻo lại không khỏe”
An ủi bà ấy xong, lại quay sang người lúc này đang cúi đầu chịu trách mắng, giọng nói không kiên nhẫn hỏi.
“Chuyện gì vậy? Anh lại làm ra việc gì rồi?”
“Anh…anh…chỉ là mượn một ít tiền, anh muốn lập nghiệp nên đã đi vay...nặng lãi”
Nguyên Triết Đằng lắp bắp, giọng lí nhí hướng Nguyên Hạ kể rõ nguyên do. Thì ra anh ấy đã đi vay tiền của một nhóm xã hội đen, cùng bạn bè mở một của hàng, vốn nghĩ mọi việc sẽ rất suôn sẻ trong một năm có thể trả hết số nợ, không nghĩ đến việc làm ăn ngày một ế ẩm, mặt bằng thuê cửa hàng cũng không phải rẻ nên anh ta càng mượn càng nhiều. Hiện tại lãi mẹ đẻ lãi con số tiền đã lên đến con số không thể trả nỗi nữa.
Nguyên Hạ nghe đến đây đã tức đến mức muốn đánh chết anh ta, người anh này lúc nào cũng nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-tinh-nhan-khong-ky-han/2735878/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.