Nguyên Hạ đứng dậy đầu có chút choáng, rượu này quả thực mạnh hơn cô tưởng. Tay vỗ vỗ đầu để giảm bớt cảm giác choáng váng, nhưng không có tác dụng là mấy.
“Em uống rượu làm gì?”
Trác Thành nhìn dáng vẻ cô như thế có chút buồn cười, cúi đầu hỏi nhỏ.
“Tôi…có chút căng thẳng”
“Căng thẳng?”
Anh nhướng mày, khó hiểu với câu trả lời của cô. Lúc này vỡ lẽ, thì ra cô đang nghĩ tới chuyện bọn họ sẽ chung đụng, nghĩ đến đây tâm tình tốt hẳn. Cô vậy là đã chuẩn bị tâm lý, vậy anh cũng không cần khách sáo.
“Chẳng phải làm tình nhân sao? Tôi sẽ cố hết sức”
Cố gắng sao? Cô gái đáng chết này rốt cuộc có biết bản thân đang nói gì không? Câu nói vừa rồi của cô chính là châm ngòi đám cháy, muốn anh đêm nay bỏ qua cho cô quả là chuyện khó.
Cô làm sao biết được trong lòng người đàn ông đang nghĩ gì, chỉ biết cúi đầu cắn môi, ép bản thân không được ngại ngùng, nhưng nói câu này xong vẫn là không nhịn được đầu càng cúi thấp hơn. Người khác làm tình nhân chắc chắn là bộ dạng quyến rũ yêu kiều, còn cô vừa ngu ngơ vừa vụng về, chắc chẳng cần đến ba năm anh ta đã chán ghét rồi.
Nguyên Hạ không biết chính sự vụng về của cô mới khiến anh càng yêu thích, giữ lấy cái eo nhỏ của cô, siết chặt vòng tay, tích tắc khoảng cách giữa bọn họ đã nhỏ đi không ít. Trác Thành cúi đầu, ở bên tai cô nói nhỏ.
“Làm rồi ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-tinh-nhan-khong-ky-han/2735869/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.