Ông ta bị đau, khom người lại co quắp như một con tôm, Nguyên Hạ không muốn đôi co, xoay người định rời khỏi. Không ngờ tới lão già này cố chấp như thế gọi một đám vệ sĩ, cưỡng chế mang cô ra ngoài.
Ông ta nắm lấy mái tóc dài của cô, tàn nhẫn kéo sang một góc. Nguyên Hạ thân thủ vốn dĩ không tồi, nhưng chiếc váy dài vướng víu khiến cô không kịp phản ứng, để bọn chúng chiếm ưu thế.
Cứ như vậy, lão quăng cô sang một bên. Xung quanh đây vắng vẻ, những người khác đều đang hòa mình trong buổi tiệc sẽ không ai đến phía sau khu dự này.
“Mày đánh nữa đi”
Ông ta giơ bàn tay lên không chút thương xót mà tát mạnh lên mặt cô đau rát, trên má hằn lên một dấu tay lớn, da vẻ cô non mềm chẳng mấy chốc trên gò má xinh đẹp đã truyền đến cảm giấc đau nhứt, máu theo khóe miệng rỉ ra. Cú tát như trời giáng khiến cô choáng váng, ngẩng đầu lên dùng ánh mắt thách thức nhìn vào ông ta, Nguyên Hạ đột nhiên cười khẩy.
“Ông định làm gì? Hành hung người là phạm pháp”
Nghe cô nói xong, như nghe phải chuyện hài ông ta đột nhiên cười lớn. Nắm lấy cằm cô, ép cô nhìn vào mình, cúi xuống dùng giọng kinh tởm nói.
“Phạm pháp? Vậy là em chưa nghe qua danh của anh, ở thành phố A này danh tiếng của anh đây đến cảnh sát cũng chưa chắc dám đụng vào”
“Hừ, thật kinh tởm, ông nghĩ mình sẽ có thể một tay che trời sao? Có nghe qua câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-tinh-nhan-khong-ky-han/2735863/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.