Thực đơn được mang ra, Nguyên hạ cũng không khách sáo mà gọi mấy món nổi tiếng của nhà hàng, khi gọi đến món tôm thì giọng nói thanh thoát của cô gái vang lên.
“Trác Thành bị dị ứng tôm, hay là tôi giúp cô đổi thành món khác nha”
Nguyên Hạ ngẩn ra, ở chung không biết bao lâu vậy mà cô lại không biết chuyện này, cư nhiên cô gái trước mặt còn hiểu rõ người đàn ông này hơn. Đột nhiên không khí có chút ngại ngùng, nhìn qua cô chẳng khác nào người ngoài, cô định mở miệng nói gì đó nhưng bị Trác Thành ở phía đối diện nhanh hơn cướp lời.
“Không cần như vậy đâu, mình không ăn là được, cô ấy thích tôm”
Trác Thành mỉm cười, cũng không để ý mình dị ứng hay không, gọi thêm vài món tôm nữa.
“Mình chỉ sợ cậu nhìn thấy lại thèm thôi, lúc trước cậu ăn một lần dọa mình sợ gần chết”
Bọn họ anh một câu, em một câu hoàn toàn phớt lờ sự có mặt của Nguyên Hạ, cô chỉ có thể ngại ngùng cầm ly nước trên bàn giả vờ uống.
“Nguyên Hạ cô đừng để ý, bọn tôi là như vậy trước giờ đã thân thiết”
Hoắc Thi Thi tự nhiên lên tiếng, đặt bàn tay nhỏ thon của mình lên cổ tay Trác Thành, giọng ngạc nhiên.
“Chiếc đồng hồ này là bản giới hạn mới ra, hôm trước đã định mua không ngờ bị người khác cướp mất, thì ra là bị cậu mua mất”
Nguyên Hạ lần nữa bị phớt lờ, cô cười nhẹ, ngại ngùng mà đáp.
“Không sao, cô đừng khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-tinh-nhan-khong-ky-han/2735839/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.