Editor: ViVu
Tiêu Lăng Phong ngồi trong phòng làm việc của “Thiên Tuấn”, nhìn tài liệu trên bàn làm việc, nụ cười trên khóe miệng càng đậm hơn.
“Trữ Dư Tịch, ngay cả ông trời cũng đang giúp tôi.” Lạnh lùng hừ một tiếng, anh ta ném tài liệu qua một bên. “Để bệnh viện ngừng thuốc của Trình Ngự.”
“Chuyện này…” Trợ lý kinh ngạc ngẩng đầu lên. Bệnh của Trình Ngự rất nghiêm trọng, dừng thuốc, làm không tốt sẽ xảy ra án mạng.
“Làm theo lời tôi nói, cứ việc nói thẳng ra đây là ý của tôi, không cần giấu giếm với bất kỳ ai.” Tiêu Lăng Phong chậm rãi đứng dậy tự mình rót một ly rượu đỏ, đi tới trước cửa sổ sát đất, những thứ Nhã Đình mất đi, chỉ một Trình thị chưa đủ để bồi thường, Trình Diệu Tinh, tôi nhất định muốn cô nợ máu phải trả bằng máu…
Trong phòng bệnh, Diệu Tinh lau mặt, lau tay cho cha, nhưng hôm nay bác sĩ không có tới, ngay cả y tá đưa thuốc cũng không thấy. Trong lòng Diệu Tinh càng ngày càng thấy kỳ lạ.
“Diệu Diệu, tại sao hôm nay không có ai đưa thuốc tới.” Khương Ngọc Khiết cầm tấm ga giường đi tới. “Có phải bởi vì tiền thuốc của chúng ta…”
“Mẹ! Mẹ đừng suy nghĩ lung tung. Để con đi xem thế nào.” Diệu Tinh xoa nhẹ gương mặt hiền từ của cha, xoay người chạy đi. Cho dù bởi vì tiền thuốc mà dừng thuốc, thì bệnh viện cũng sẽ có thông báo, nhưng tại sao không có gì cả, lại đột nhiên dừng thuốc.
“Cô y tá!” Diệu Tinh tìm thấy y tá ở quầy trực.
“Trình tiểu thư, có chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-tinh-nhan-hai-diep/45065/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.